Thứ Bảy, 30 tháng 1, 2021

ĐÊM BÌNH AN

Giọt nước mắt trong đêm dài thăm thẳm
Trời mùa đông cô độc một bóng mình
Em co ro, chăn dày không đủ ấm
Lạnh ngoài trời và lạnh cả trong tim...

Xung quanh em bóng tối vẫn lặng im
Chỉ nghe tiếng thời gian đang gõ nhịp
Bao đêm rồi chỉ một mình đối diện
Ai nào hay, nào biết một cuộc đời...

Trên môi em vẫn luôn nở nụ cười
Vẫn hạnh phúc với những gì đang có
Chỉ đêm về trong căn phòng bé nhỏ
Không có ai chia sẻ nỗi nhọc nhằn.

Chỉ một mình giữa biển đời mênh mông
Chẳng có được một bờ vai để dựa
Em yếu đuối nhưng cố làm mạnh mẽ
Cố gượng vui nước mắt chảy vào trong.

Em cũng biết cuộc đời là vô thường
Buông xuôi tay rồi cũng thành cát bụi
Nên chấp nhận mọi điều trong hiên tại
Nhưng đôi khi vẫn chua xót trong lòng

Em muốn được bình an ở tâm hồn
Nên tự nhủ tâm mình luôn hướng Phật
Con đường Ngài đi là con đường giải thoát
Bao muộn phiền, bao nghiệp chướng đeo mang...

Em tìm cho mình một chút bình an
Trong đêm tối vầng hào quang soi sáng
Không buồn nữa khi mặt trời chiếu rạng
Nghe trong tâm vang vọng tiếng chuông chùa !

Nguyệt Quỳnh
29/01/21
 

Thứ Hai, 11 tháng 1, 2021

CON GÁI MIỆT QUÊ



Em là con gái miệt vườn quê
Chất phác, dịu dàng, nết na thùy mị
Yêu áo bà ba tím màu chung thủy
Yêu dòng sông, yêu đồng lúa mượt mà...

Áo trắng nữ sinh thay bằng áo bà ba
Em thật xinh tươi vô cùng duyên dáng
Xếp bút nghiên em là cô gái đảm
Giỏi việc nhà, việc nước cũng lo toan.

Vẫn là em cô gái trên đồng xanh
Áo bà ba phất phơ trong gió lộng
Nụ cười ấp e dưới vành nón trắng
Chăm chỉ, chuyên cần một nắng hai sương.

Con đường đẹp nhất, xưa em đến trường
Con đường ngày nay, mênh mông ruộng lúa
Cánh đồng xanh tươi đang thì ngậm sữa
Bông lúa trĩu cành có bàn tay em.

Con nước ròng rồi con nước lại lên
Áo bà ba vẫn theo em khắp chốn
Ngày xưa đi học, đùa cùng biển sóng
Nay vào đời, mái chèo nhỏ em khua...

Em thương quê mình lắm nắng, nhiều mưa
Đời cơ cực và còn nhiều gian khổ
Xin góp bàn tay sẻ chia khốn khó
Mong quê hương được no ấm, thanh bình!

Nguyệt Quỳnh
11/01/21

Thứ Năm, 7 tháng 1, 2021

SƯƠNG LẠNH NGÀY ĐÔNG




















Sáng nay trời mù sương
Sương giăng khắp khu vườn
Sương đậu trên ngọn cỏ
Sương về từ muôn phương...

Hôm nay sương vương vương
Sương che kín cung đường
Nhớ một thời cắp sách
Nghe chùng một nốt thương!

Chiều rơi, hoàng hôn buông
Gió cũng đang dỗi hờn
Ông mặt trời bị ốm
Lòng em cũng thấy buồn.

Sương lạnh chiều mùa đông
Mơ một tia nắng hồng
Thắp vào tim ngọn lửa
Đời một thoáng hư không!

Nguyệt Quỳnh
07/01/21