Thứ Bảy, 19 tháng 4, 2014

HẠ TÍM

















Viết cho em

Ngang qua con đường phượng tím
Hàng cây ru gió xạc xào
Lòng mình dường như chùng xuống
Ngỡ ngàng, hạ đã về sao ?

Trời chiều buồn loang sắc tím
Con đường một thuở thân quen
Giờ còn mình ta lẻ bóng
Thẩn thờ lòng nghe nhớ em.

Ta viết bài thơ mực tím
Giữa chiều phượng tím rưng rưng
Chợt thấy em về trong nắng
Lung linh, mờ ảo, vô thường.

Ngang qua con đường phượng tím
Nhớ mùa hạ tím ngày xưa
Nhớ em nụ cười chúm chím
Mùa qua cũng đã mới vừa.

19-04-14

Thứ Ba, 15 tháng 4, 2014

KHÔNG LÀ TRĂNG...











Em không muốn là một vầng trăng
Giữa trời cao khi mờ , khi tỏ
Em chỉ muốn là dòng sông nhỏ
Mãi êm đềm, phẳng lặng, xanh trong.

Em không muốn là một vầng trăng
Mênh mang, hết tròn rồi lại khuyết
Em chỉ xin được làm bờ cát
Để suốt đời ôm ấp đại dương

Em không muốn là một vầng trăng
Lẻ loi giữa bầu trời cao rộng
Em muốn làm cánh võng
Ru anh giấc nồng nàn.

Nguyệt Quỳnh


Thứ Ba, 8 tháng 4, 2014

THÁNG TƯ




Tháng tư về trời cũng đã ấm hơn
Nắng lung linh gió không còn se sắt
Những bông hoa cùng đua nhau khoe sắc
Nào cúc , nào hồng, dã yên thảo, đỗ quyên...

Tháng tư về cây cỏ đã hồi sinh
Khu vườn nhỏ cũng thay màu áo mới
Trước sân nhà những khóm hồng đứng đợi
Tòa hương thơm dìu dịu một góc trời.

Tháng tư về chim ríu rít gọi mời
Cây đơm trái, bướm ong về hội ngộ
Ngắm cảnh vật lòng nhẹ nhàng thư thả
Bao muộn phiền đè nặng cũng dần vơi.

Nguyệt Quỳnh
08-04-14

HAPPY BIRTHDAY CON TRAI














Tặng con trai Khánh Huy

Mới đó đã hai lăm năm rồi nhỉ
Thời gian trôi nhanh quá phải không con
Nhớ ngày nào me còn ẳm còn bồng
Nay con đã thành chàng trai tuấn tú.

Hai lăm năm quẩn quanh bên ba mẹ
Trưởng thành rồi hãy dũng cảm nha con
Dù khó khăn, vất vả gian nan
Hãy kiên cường vượt qua tất cả.

Sinh nhật hôm nay với niềm vui rộn rã
Me chúc con thật vui vẻ, an lành
Và tương lai hy vọng mãi ngắt xanh
Me yêu con, con trai ngoan của mẹ.

08-04-14


Thứ Hai, 7 tháng 4, 2014

PHONG LINH


Tiếng phong linh trong gió
Leng keng và leng keng
Những âm thanh thật lạ
Xua tan hết muộn phiền.

Chiếc phong linh xinh xinh
Của một thời tuổi nhỏ
Lòng vẫn hoài mãi nhớ
Những tháng ngày vô tư.

Dưới giàn hoa đơn sơ
Phong ling đùa trong nắng
Phong linh reo trong gió
Lòng nghe thật rộn ràng

06-04-14

Chiều nay đi làm về mình treo chiếc phong linh dưới giàn hoa trước sân, tiếng phong linh ngân vang gợi cho mình nỗi nhớ. Nhớ ngày xưa lần đầu nhìn thấy chiếc phong linh làm bằng những vỏ sò điệp của một nhà người quen ở Nha Trang mình đã thích, khi về lại Quy Nhơn mình đã làm một chiếc giống như vậy và từ đó mình yêu thích phong linh.
Lúc còn ở VN nhà mình sau hè , trước cửa mỗi phòng mình đều treo phong linh , mình thích nghe âm thanh của nó, leng keng ...leng keng...leng keng...

Thứ Bảy, 5 tháng 4, 2014

KHÔNG THỂ VÀ CÓ THỂ


Trong cuộc sống có những điều không thể
Vẫn xảy ra quanh quẩn bên chúng ta
Biết làm ao bởi sức mình nhỏ bé
Giương mắt nhìn mà lòng thấy xót xa.

Một con én không làm nỗi mùa xuân
Chung sức lại, hợp quần nên sức mạnh
Bao vùng miền, bao mảnh đời bất hạnh
Đang chờ mong đón nhận những tấm lòng.

05-04-14

MỘT MẢNH ĐỜI



Một mảnh đời cơ cực tuổi thơ
Xót thương thay cho cảnh hàn cơ
Mới chút tuổi đầu đà lam lũ
Bắt ốc mò cua dãi nắng mưa.

Không manh áo mỏng để che thân
Đói khổ nhọc nhằn vẫn cam tâm
Xót xa lòng bỗng rưng rưng lệ
Ai có thấu chăng kiếp bần hàn ?

Quê mình còn nghèo lắm người ơi
Làm sao cứu vớt những mảnh đời
Chung sức chung tay ta góp nhặt
Mang đến niềm vui , đến nụ cười .

05-04-14
http://www.doisongphapluat.com/cong-dong-mang/cam-dong-buc-hinh-em-be-coi-truong-mo-cua-bat-oc-a28079.html#.U0CzMKh5PlI

Thứ Sáu, 4 tháng 4, 2014

VẦNG TRĂNG NGHIÊNG








Có mảnh trăng nghiêng lạc giữa lưng trời
Thui thủi một mình khi tròn khi khuyết
Nỗi buồn âm thầm nào ai hay biết
Mây gió lạnh lùng , ngày tháng trôi mau...

Tri kỷ , tri âm...vời vợi địa cầu
Vẫn song hành nhưng nào đâu gặp gỡ
Và khoảng cách bằng chiều dài thương nhớ
Để suốt đời chẳng hội ngộ cùng nhau .

Tạo hóa trớ trêu se sợi chỉ đào
Cho ánh trăng một mình ôm gối mộng
Vẫn bên lề cứ dõi theo cuộc sống
Cùng vui buồn , trăn trở chuyện nắng mưa...

Những đêm trăng rải ánh sáng hiền hòa
Cho mặt đất chút bình yên thư thái
Hạnh phúc là cho chẳng mong chi nhận lại
Trăng yên bình giữa trời đất bao la...

Nguyệt Quỳnh

LẶNG LẼ NƠI NẦY


Em trở về góc nhỏ của riêng em
Vẫn lặng lẽ như đã từng lặng lẽ
Mây mùa thu rưng rưng thành hạt lệ
Cho mắt buồn giờ lại biết buồn hơn .

Ngôi nhà xưa giờ lạnh lẽo cô đơn
Thiếu hơi ấm bởi không người thắp lửa
Một mình em đếm ngày qua khung cửa
Nỗi niềm riêng giấu lặng lẽ nơi nầy .

Người xa rồi tình yêu hãy ngủ say
Và thương nhớ xin cũng đừng thức dậy
Đừng gào thét cho trái tim bỏng cháy
Nhớ thương nhiều giờ chỉ xót xa thêm .

Em trở về góc nhỏ của riêng em
Để chôn giấu một nỗi buồn sâu kín
Gặp gỡ, chia xa cũng là định mệnh
Người còn đây mà đành gọi cố nhân ! .

Nguyệt Quỳnh

Thứ Năm, 3 tháng 4, 2014

NẾU MỘT NGÀY












Nếu một ngày mặt trời không thức dậy
Và mùa xuân sẽ không đến nữa rồi
Thì người ơi ! xin đừng có xa tôi
Kẻo đêm lạnh , canh dài không an giấc !

Nếu một ngày cạn khô dòng nước mắt
Thì tim hồng đã giá lạnh trong tôi
Cũng đừng thương , đừng xót một cuộc đời
Cho lòng tôi được nhẹ nhàng , thanh thản !

Nếu một ngày không tôi người đừng giận
Dẫu tình xưa tôi lặng lẽ mang theo
Vẫn còn đây dư vị một tình yêu
Và kỷ niệm vẫn đầy trong nỗi nhớ !

Nếu một ngày mặt trời không dậy nữa
Thì tình tôi cũng đã ngủ yên rồi ...