Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2012

HUẾ ĐÃ VÀO THU


















Huế bây chừ trời cũng đã vào thu 
Em kể anh nghe mùa thu của Huế 
Thu về đến áo tím sầu rưng lệ 
Gió hiu hiu gợn sóng bến sông buồn ... 

Sáng mờ sương lãng đãng khói dòng Hương 
Trong khói sóng thấp thoáng thuyền ai đó 
Thuyền về mô răng chở đầy thương nhớ 
Nặng mái chèo sóng sánh nước nghiêng chao ! 

Sáng mùa thu nón lá ngữa lời chào 
Cho suối tóc nhẹ vờn theo cơn gió 
Có chi mô, tóc rối chờ ai gở 
Để nắng hờn trêu ghẹo má em xinh ! 

Thu bước qua thương mấy nhịp Trường Tiền 
Mây lơ đãng thả thơ vào cho Huế 
Sáng hôm ni có nụ cười rất khẽ 
Lúm đồng tiền răng thương dữ rứa tê ... 

Huế vào thu như thiếu nữ dậy thì 
Vừa e lệ vừa dịu dàng thuỳ mị 
Anh đã hay mùa thu về chưa hỉ ? 
Aó tím buồn man mác một trời thương ... 

Nguyệt Quỳnh

Thứ Tư, 26 tháng 9, 2012

XIN ĐỪNG TRÁCH MÙA THU














Có bao giờ anh tự hỏi tại sao ?
Huế vào thu lại dịu dàng đến thế
Từng gam màu hài hòa theo nét vẽ
Thành bức tranh thủy mặc đẹp lạ thường.

Huế mơ màng trong khói sóng dòng Hương
Như cổ tích ngày xưa Mẹ kể
Cung điện nguy nga, đền đài tráng lệ
Thu từng thu đã hằn dấu rêu phong.

Huế thu vàng cho áo lụa mênh mang
Lưa thưa nắng, gió mang về niềm nhớ
Trời man mác gợi nỗi sầu cô lữ
Người xa xăm để Huế lạnh se lòng.

Chiều thu mưa, mưa từng giọt lâm thâm
Ướt ai mô răng mắt hoe hoe đỏ
Nào phải mùa thu gieo sầu gieo khổ
Tại Huế buồn xin đừng trách mùa thu.

Nguyệt Quỳnh

Thứ Tư, 19 tháng 9, 2012

HUẾ MÙA THU












Núi Ngự bây chừ sim chín rộ chưa anh ?
Nhớ ngày xưa khi thu về bên Huế
Hoa sim tím triền đồi đua nhau nở
Huế vào thu hương sắc đẹp dịu dàng...

Lững lờ trôi theo dòng nước Hương Giang
Con đò nhỏ mái chèo ai buông thả
Chiều nắng nhạt ấp e trong cánh lá
Huế thật buồn trong sắc tím hoàng hôn...

Nhớ chiều thu chung bước buổi tan trường
Anh nhặt lá đề thơ mầu mực tím
Trao cho em để giữ làm kỷ niệm
Ép vào trong trang vở trắng tinh khôi !

Và bây giờ hai đứa cách đôi nơi
Bài thơ cũ còn nguyên trong ký ức
Dẫu năm tháng vẫn còn thơm mùi mực
Tình học trò mãi mãi chẳng phai phôi !

Thu lại về thương nhớ quá đi thôi
Thời xưa cũ của một thời cắp sách
Kỷ niệm xưa còn vương trong khóe mắt
Huế bây chừ đã vào thu chưa anh ?

Nguyệt Quỳnh
19/9/12

Chủ Nhật, 16 tháng 9, 2012

HUẾ TRẦM TƯ















Có những khi không được dỗ dành
Lòng buồn rười rượi mắt long lanh
Bụi ai không thả mà hoe đỏ
Châu ngọc không mời lại rớt nhanh !

Chênh chếch trăng đêm ngơ ngẩn soi
Quỳnh hoa tinh khiết ngát hương trời
Chờ trăng , hé nhụy buông rèm mộng
Một thoáng nồng nàn giọt lệ  rơi !

Ngàn thu áo tím Huế trầm tư
Muôn kiếp Hương Giang vẫn lững lờ
Núi Ngự bao đời trơ trọi đứng
Trơ gan tuế nguyệt vẫn mong chờ !

Lung linh sao sáng dẫu tàn canh
Trăng rọi bóng ai hắt nửa mành
Gối mộng băng trinh hồn khép chặt
Vẹn lòng son sắt nét đan thanh.

Nguyệt Quỳnh

Thứ Tư, 12 tháng 9, 2012

HUẾ THU BUỒN
















Huế mùa thu trời buồn như muốn khóc
Dòng Hương giang sương phủ trắng u hoài
Như dãi khăn O con gái vắt vai
Mong ủ ấm những buổi chiều se lạnh...

Huế mùa thu nắng trỡ vàng sóng sánh
Rót từng dòng mật ngọt xuống thành đô
Trời thu buồn cây cỏ cũng ngẩn ngơ
Cho lòng người nghe bâng khuâng thương nhớ .

Huế mùa thu, mùa sim chừng chín rộ
Tím triền đồi núi Ngự một màu buồn
Huế nhớ thương ai răng dạ cứ vấn vương
Cho mùa thu cứ rưng rưng ngấn lệ .

Huế mùa thu , mưa bay bay nhè nhẹ
Người xa rồi vầng trăng đã chia đôi
Một lần gần nhau là mãi mãi chia phôi
Để con tim cứ đêm ngày thổn thức.

Chiều cuối thu có còn ai đếm bước
Trời mưa hoài đổ lệ xót xa thêm
Người phương nào còn nhớ hay đã quên
Răng Huế vẫn mãi nặng lòng thương nhớ !

Chủ Nhật, 2 tháng 9, 2012

TIM TÍM HOA SIM















Ngày xưa núi Ngự thật nhiều sim 
Hai đứa cùng nhau chơi trốn tìm 
Những bụi hoa sim màu  tím biếc 
Em nấp _ anh tìm _ vẫn lặng im ... 

Hoa sim tim tím thấy xinh xinh 
Anh kể em nghe một chuyện tình 
Chung thuỷ đời hoa lòng son sắc 
Em yêu màu tím nét trung trinh 

Chùm hoa sim tím hái trao em 
Giữa lúc hoàng hôn xuống êm đềm 
Hoa tím em cài lên mái tóc 
Tím màu chung thuỷ mãi trong tim . 

Thu buồn tím Huế vẫn trong nhau 
Mộng ước phôi pha để Huế sầu 
Chốn cũ chiều nay ai còn đó ! 
Hoa sim núi Ngự đã về đâu ? 

Nguyệt Quỳnh