Chủ Nhật, 24 tháng 12, 2017

GIÁNG SINH VỀ














Lạy Chúa con là người ngoại đạo
Yêu người có đạo biết mần răng
Giáng sinh về mưa lành lạnh giăng giăng
Bên hang đá con cùng anh khấn nguyện.

Noel buồn mênh mang tà áo tím
Đêm Thánh Đường chuông gióng giả vọng ngân
Nép bên anh lòng chợt thấy ấm hơn
Mặc ngoài tê trời vẫn còn buốt giá.

Chuyện nợ duyên cũng gặp nhiều trắc trở
Và giờ đây đã nên vợ thành chồng
Bao mùa Giáng Sinh tình nghĩa mặn nồng
Vẫn nhớ mãi mùa Noel năm cũ.

Lạy Chúa con là người ngoại đạo
Giáng Sinh về lòng đầy ắp niềm vui
Nguyện ơn trên ban tặng những nụ cười
Cho gia đình luôn ngập tràn hạnh phúc.
Nguyệt Quỳnh
24-12-17





Thứ Bảy, 2 tháng 12, 2017

MƯA ĐẦU ĐÔNG



Đông đã về dường như trời trở lạnh 
 Mưa cũng buồn nên càng nặng hạt hơn 
 Trời giao mùa nên cũng lắm bâng khuâng 
 Em tiễn thu , đón đông về có muộn ? 

 Mưa rơi mãi lòng em như sóng cuộn 
 Hồn nao nao mà dạ cũng không yên 
 Ngoài kia mưa như trút hết nỗi niềm 
 Sao lòng em sầu vẫn còn vương nặng .

 Mưa đầu đông , đêm như dài thăm thẳm 
 Mưa rơi rơi thôi ngừng tiếng mưa ơi 
 Buồn dâng lên nỗi nhớ cũng ngập trời 
 Mưa réo rắt đón đông cũng vừa tới .

Nguyệt Quỳnh

Thứ Năm, 30 tháng 11, 2017

QUY NHƠN BIỂN MÙA ĐÔNG












Thương tặng những ai đã từng theo học ở trường Nữ Trung Học Quy Nhơn

Những giọt buồn cứ đều đều rả rích
Nhớ thật nhiều thuở ấy những ngày xưa
Trời vào đông miền Trung vẫn mãi mưa
Cứ nối tiếp ngày ngày âm thầm đổ.
Hồn rong chơi ra ngoài khung cửa sổ
Trời mùa đông lớp học cũng vương sầu
Phấn trắng , bảng đen cũng nhăn mặt lắc đầu
Cái con bé cứ thả hồn đi đâu đó ...
Ngoài cửa sổ bọt vẫn tung trắng xoá
Biển Quy Nhơn dậy sóng những chiều đông
Hàng phi lao lả ngọn uốn cong
Như suối tóc rũ theo từng cơn gió.
Chiều mùa đông tan trường đàn bướm nhỏ
Tóc em dài lấm tấm hạt mưa bay
Áo len đan tô điểm con đường dài
Trong gió rít đôi bờ môi lạnh tím.
Ngôi trường cũ vẫn đứng bên bờ biển
Bạn bè em giờ phiêu dạt phương nào ?
Em vẫn tìm nhưng cũng chẳng thấy đâu
Người xưa ơi, mong một lần gặp lại !
Nguyệt Quỳnh

Chủ Nhật, 26 tháng 11, 2017

ĐỜI LÀ VÔ THƯỜNG













Cuộc đời này ngắn lắm phải không anh ?
Ta hãy sống thật vui và hạnh phúc
Đừng đánh mất niềm tin yêu chân thật
Dẫu mai này có ly biệt  hai phương.

Cuộc đời này vốn dĩ là vô thường
Ai cũng có lúc làm điều lầm lỗi
Cũng đừng trách chuyện bể dâu dời đổi
Sống bao dung lòng thanh thản, nhẹ nhàng.

Đường trần gian nhiều khúc khuỷu, gian nan
Cùng nắm tay vượt qua ngàn gian khó
Trao cho nhau nụ cười tươi rạng rỡ
Để thấy đời mãi ngắt một màu xanh.

Cuộc đời này quá ngắn phải không anh ?
Bởi ngắn ngủi nên xin đừng lãng phí
Hãy tận hưởng cuộc sống đầy thi vị
Trải lòng ra đón nhận những chân tình.

Nguyệt Quỳnh
26/11/17


Thứ Năm, 23 tháng 11, 2017

HẢI ÂU










Biển dậy sóng cánh hải âu nghiêng ngả
Biết về đâu giữa trời nước bao la
Đôi cánh mỏng buổi đầu đông lộng gió
Mây còn xa và núi vẫn rất xa .

Sóng dập dồn vẫn mãi miết vỗ bờ
Biển mênh mông hải âu thì đơn lẻ
Chiều dần vơi nắng vàng phơi thật nhẹ
Cánh mỏi rồi nào biết sẽ về đâu .

Trời mênh mông , biển mênh mông ,cánh hải âu
Ngôi sao hôm lưng chừng cũng vừa thắp
Con chim nhỏ mừng vui ngỡ gặp bạn
Sãi cánh bay dẫu nắng đã sắp tàn .

Hoàng hôn xuống vì sao toả sáng hơn
Lòng rộn ràng như chạm gần hạnh phúc
Cánh hải âu chao nghiêng ...không đến được
Ngôi sao hôm vẫn còn xa mãi xa .

Nguyệt Quỳnh

Thứ Hai, 20 tháng 11, 2017

CHUYỆN ĐÔI MÌNH










Kỷ niệm 35 năm ngày cưới (20/11/82-20/11/17)
Hơn ba mươi năm mà ngỡ mới hôm qua
Trong hôn lễ mình cùng nhau thề ước
Hai chiếc nhẫn , hai vòng tròn trói buộc
Tự nguyện hiến dâng cuộc sống của riêng mình.
Hơn ba mươi năm đầy ắp nghĩa tình
Có đôi lúc cũng gập ghềnh sóng gió
Tình yêu giúp mình vượt bao gian khó
Giông bão qua rồi cùng nhau đón bình minh.
Hơn ba mươi năm một mái gia đình
Rúc rích tiếng cười, chan hoà hạnh phúc
Mình đã thành ông, thành bà mẫu mực
Tóc đã hoa râm tuổi xế bóng chiều.
Hơn ba mươi năm chắt lọc được bao điều
Trên thuận dưới hoà chỉ một câu nhẫn nhịn
Lòng vị tha ủ tình yêu thêm chín
Tin tưởng nhau mặc dâu bể đổi dời.
Mình cùng nhau đi hết chặng đường đời
Đừng buông tay một mình em sợ lắm
Nếu có thể như lá vàng cuối nắng
Sẽ cùng rơi về cội lúc thu tàn.
Nguyệt Quỳnh

Thứ Bảy, 18 tháng 11, 2017

FOORGET ME NOT











Mai về sau dâu bể đổi dời
Hay mặt trời không còn thắp lửa
Nếu một ngày tôi không còn nữa
Thì người ơi, xin đừng quên tôi !

18/11/17

Thứ Bảy, 11 tháng 11, 2017

NIỆM KHÚC















Vươn đôi tay em níu lại thời gian
Cho kỷ niệm còn hoài trong ký ức
Cảm xúc ban đầu vẫn là chân thực
Để suốt đời vương vấn mãi trong tim

Bốn mùa đi qua em mãi kiếm tìm
Nửa con đường chợt dừng chân nhìn lại
Tóc đã phai, ước mơ còn xa ngái
Môi mỉm cười dẫu mắt lệ rưng rưng.

Một mái gia đình_tổ ấm yêu thương
Và quá khứ chỉ còn là hoài niệm
Có đôi khi chợt nghe lòng lưu luyến
Một đời người rồi cũng chóng qua mau.

Nguyệt Quỳnh


Thứ Sáu, 10 tháng 11, 2017

EM XƯA VÀ NAY



Viết cho con gái thương yêu !

Đã qua rồi biết bao mùa lá rụng
Em ngày xưa giờ tay bế tay bồng
Những giấc mơ  thời mới lớn tuổi hồng
Cùng giảng đường đã ngủ yên trong ký ức.

Em ngày nay với lo toan đời thật
Cũng chẳng làm phai bớt nét xuân xưa
Những chiều buồn nắng hắt song thưa
Em có chạnh lòng nhớ về ngày tháng cũ?

Dâu thảo vợ hiền bấy nhiêu chưa đủ
Công việc bộn bề đè nặng đôi vai
Vẫn chuyên tâm học tập cho ngày mai
Dẫu nhọc nhằn môi cười luôn rạng rỡ.

Cô bé vô tư giờ đã là mẹ trẻ
Cặp sách ngày xưa thay tay bế tay bồng
Qua bao mùa lá rụng xoay vần
Mặc dâu bể vẫn là em thuở nọ.

Nguyệt Quỳnh
Mừng sinh nhật con gái

Thứ Năm, 9 tháng 11, 2017

TÂM THƯ












Viết cho cháu của Cô

Vẫn biết đời là vô thường , cõi tạm
Và đời người cũng chỉ thể phù vân
Lá vàng tiễn lá xanh đau đớn vạn lần
Âm dương ly biệt không một lời nhắn gửi.

Một kiếp nhân sinh vô cùng ngắn ngủi
Đông chưa tàn con đã vội ra đi
Tiễn con về lòng đất mẹ sầu bi
Với tiếng khóc nghẹn ngào của người vợ trẻ...

Vành khăn sô trên đầu đứa con thơ bé
Chưa một lần được gọi tiếng Ba ơi
Trời không thương nỡ bắt con xa rời
Ôi chua xót, đau lòng người ở lại.

Con vốn có một tấm lòng nhân ái
Sống chan hoà cùng anh em, bè bạn gần xa
Thuận thảo Mẹ hiền, hiếu kính Ông Bà
Nay ra đi để lại bao thương tiếc.

Dòng tâm thư thay cho lời tiễn biệt
Con ra đi lòng thanh thản nhẹ nhàng
Thôi lo âu, vướng bận chuyện trần gian
Hãy yên nghỉ giấc ngàn thu con nhé !

Nam Mô A Di Đà Phật
Nguyện cầu hương linh cháu Lê Quang Mỹ sớm vãn sanh về cõi Phật


Thứ Ba, 7 tháng 11, 2017

GIÓ LẠNH ĐẦU MÙA












Mùa thu chưa đi khỏi
Gió đông phong đã về
Trời chiều lạnh sắt se
Mây giăng giăng khắp ngả.

Chim gọi nhau về tổ
Tránh gió lạnh đầu mùa
Khóm cúc buồn ngẩn ngơ
Khoác lên màu áo ấm.

Đông về nơi viễn xứ
Tuyết sương rơi lạnh lùng
Thèm một ngọn lửa hồng
Sưởi mùa đông lạnh giá.

Lá vàng rơi nhiều quá
Ai xếp lại thành hàng
Giùm chắn nẻo đông sang
Cho hồn thôi buốt lạnh.

Nguyệt Quỳnh

Thứ Bảy, 4 tháng 11, 2017

LỜI YÊU THƯƠNG














Đời người mong manh lắm
Bởi một lẽ vô thường
Hãy cho nhau yêu thương
Ngọt ngào đừng cay đắng .

Đường trần cũng rất ngắn
Nhiều gian khổ chông gai
Cố nén tiếng thở dài
Cùng thắp lên lửa ấm .

Tình yêu em sâu đậm
Bền mãi với thời gian
Dù bão tố mưa giăng
Vẫn một lòng sau trước.

Trên đường đời xuôi ngược
Ta đã  gặp được nhau
Là duyên phận nhiệm mầu
Hãy nâng niu gìn giữ .

Trái tim em thắm đỏ
Trao anh hết yêu thương
Cuộc đời dẫu vô thường
Cũng không hề tiếc nuối.

Bể dâu còn dời đổi
Tình em chẳng đổi dời
Xin khấn nguyện Phật Trời
Cho yêu thương trọn vẹn .

Nguyệt Quỳnh

Thứ Năm, 26 tháng 10, 2017

DÃ QUỲ










Cali trời se lạnh
Sương trắng về vây quanh
Cuối thu rồi đó anh
Mình tiễn mùa thu nhé !
              *
         *       *
Đoá dã quỳ vừa hé
Vẩy tay gọi mặt trời
Đem nắng về muôn nơi
Sưởi lòng nhau ấm áp.

Tay trong tay siết chặt
Vai kề vai tựa nhau
Vượt qua bao dốc cao
Dã quỳ ngân khúc hát.

Nụ hôn yêu dịu ngọt
Anh trao tặng cho em
Để hồn em chông chênh
Chơi vơi trong biển ái .

Dã quỳ vàng rực nắng
Đang nheo mắt mỉm cười
Em xấu hổ quá thôi
Nép vào anh e thẹn .

Anh kể về câu chuyện
Của tình yêu dã quỳ
Em_bông hoa hướng về
Anh_thái dương cháy đỏ .

Để tròn câu duyên nợ
Mình nên vợ nên chồng
Cùng sắc hoa ấm nồng
Nghĩa phu thê toàn vẹn .
               *
          *       *
Sáng nay trời se lạnh
Trong chăn mình chuyện trò
Trong chăn mình làm thơ
Cùng ước mơ bay bỗng .

Em làm một đoạn ngắn
Anh tiếp thêm đoạn dài
Kết lại thành tương lai
Mãi bên nhau hạnh phúc !

Nguyệt Quỳnh
26-10-2017

Thứ Sáu, 20 tháng 10, 2017

NẮNG MÙA THU VẪN THẾ


Người vươn tay bẻ nắng
Để mây trời lãng du
Em với tay hứng nắng
Về hong kỷ niệm xưa.

Nắng mùa thu ngọt mật
Kết hoa cài tóc mây
Em một thời mắt ướt
Hồn nhiên với tháng ngày.

Nắng thơm mùi hoa cúc
Cho lòng mãi bâng khuâng
Chỉ còn là ký ức
Đời không như dòng sông.

Nắng mùa thu biêng biếc
Se se lạnh vào hồn
Ngọt ngào mà rét buốt
Thu có hay gì không ?

Mùa qua mùa lặng lẽ
Mắt ướt chừ xa xăm
Nắng mùa thu vẫn thế
Tình xưa mãi lặng thầm !
Nguyệt Quỳnh
18/10/17

Thứ Năm, 19 tháng 10, 2017

MÙA THU CALI












Nơi em ở mùa thu về thật chậm
Lá không vàng nhưng sương lạnh giăng giăng
Mây xám vây quanh che kín nắng vàng
Và mỗi sáng đột nhiên trời trở lạnh .

Nơi em ở mùa thu về hiu quạnh
Không gió heo may nhưng lạnh buốt lòng
Trời thu buồn như nhớ , như mong
Cho em nhớ , em thương về chốn cũ .

Nơi em ở Cali đầy nắng gió
Tiếng quạ kêu buồn bã mỗi sớm mai
Tóc em dài lất phất mưa bụi bay
Như gợi nhớ những mùa thu kỷ niệm .

Nơi em ở trăng mùa thu thật đẹp
Thật lung linh , mờ ảo giữa màn sương
Ngắm trăng thu lòng em thấy thật buồn
Biết bao giờ mới trở về quê mẹ ?


Nguyệt Quỳnh

Thứ Tư, 18 tháng 10, 2017

TIẾNG THU












Thu vẫn đây mà ngỡ đã xa
Mơ màng thoang thoảng khúc thu ca
Lắng lòng chạnh nhớ về xưa cũ
Gửi trọn thương yêu chốn quê nhà.

Thu quá nồng nàn, thu thiết tha
Bao mùa thu đến thu lại qua
Có hay bên hiên ai lặng lẽ
Đếm lá mùa thu buổi xế tà...

Nguyệt Quỳnh
17/10/17

THƠ MÙA THU












Mùa thu về mang theo gió heo may
Lòng thầm hỏi răng lạ kỳ rứa hỉ
Chẳng lẽ mùa thu vô tình đến thế
Gieo yêu thương mật ngọt để lạnh lùng...

Mùa thu về, gửi lại lối đi chung
Con đường vốn nhỏ lại càng bé nhỏ
Cỏ trong sương thoáng hình em ở đó
Như giọt khóc đời mãi nhớ mùa thu!


Mùa thu về mang theo tiếng thơ ru
Hồn thanh thản nhẹ nhàng trên lối mộng
Vầng trăng thu vẫn dịu dàng soi bóng
Hương mùa thu mãi toả ngát lưng trời .

Nguyệt Quỳnh

Thứ Bảy, 23 tháng 9, 2017

CUỐN THEO MÙA THU





Mùa thu về mang theo những cơn mưa
Mưa nho nhỏ chỉ đủ làm mắt ướt
Những hạt ngâu long lanh ngân ngấn nước
Lại vụng về hôn nhẹ đoá hoa môi .
Mùa thu về mang theo áng mây trôi
Gom hoa nắng rắc lên vườn ký ức
Cánh chuồn chuồn trong veo như cổ tích
Cõng nắng vàng về trẩy hội cùng thu .
Mùa thu về mang theo tiếng mưa ru
Nghe bước ai xạc xào trên lối mộng
Vầng trăng thu vẫn dịu dàng soi bóng
Đêm độc hành mờ ảo khói sương bay...
Mùa thu về mang theo gió heo may
Đem se sắt cho lá vàng rưng lệ
Đâu phải mùa thu vô tình đến thế
Lá rơi nhiều nào phải tại mùa thu.

Nguyệt Quỳnh

Thứ Bảy, 16 tháng 9, 2017

HOA VÀNG LỐI CŨ




















Lối xưa còn đó hoàng hoa
Áo em lụa mỏng thướt tha trang đài
Chiều buông nắng nhạt vàng phai
Thu về cỏ lá cũng ngây ngất lòng.

Em về một thoáng phù vân
Có con bướm nhỏ tần ngần bay theo
Phất phơ trong gió thu chiều
Đôi tà áo lụa dấu yêu thuở nào.

Đường xưa guốc mộng lao xao
Lá vàng ngập lối xạc xào cõi mơ
Thương làm sao những ngày xưa
Trong veo mắt ngọc vẫn chưa biết buồn.

Thu về lòng thấy bâng khuâng
Ngắm hoàng hoa nở nghe hồn miên man
Với tay ngắt cánh hoa vàng
Một thời thơ mộng mãi còn đâu đây !

Nguyệt Quỳnh
16/09/17

THƯƠNG MÙA THU





Thu trở về hồn chợt thấy bâng khuâng
Nhìn lá rụng lại nghe lòng xao xuyến
Chuyện ngày xưa chừ đã thành kỷ niệm
Vẫn đẹp hoài trong góc nhỏ trái tim .
Thu đã về với mây trắng bồng bềnh
Nắng thật mỏng mênh mang màu áo lụa
Hương mùa thu hoa cúc vàng vừa nở
Thoang thoảng ngọt ngào trong tiếng thơ ru .
Gió mang theo hơi thở của mùa thu
Nghe ngất ngây như nụ hôn ngọt lịm
Lựu trên cành cũng vừa hửng chín
Tựa má em hồng bẽn lẽn thuở mới yêu .
Thu về đây cúc nở thắm đường chiều
Níu bước em mỗi ngày qua lối nhỏ
Mùa thu ơi sao mà thương, thương quá
Đã đến rồi xin đừng vội ra đi...
Nguyệt Quỳnh

Thứ Ba, 5 tháng 9, 2017

ƠN MẸ VULAN 2017



Tháng bảy về, thêm một mùa hiếu hạnh
Người người xôn xao, con thấy hân hoan
Bao tháng năm nhiều khó nhọc gian nan 
Mẹ đã vượt qua cho chúng con hạnh phúc.
Những bông hồng do chính con chăm sóc
Dâng tặng Mẹ trong ngày lễ Mẫu Từ
Lòng khắc ghi công dưỡng dục vô bờ
Ơn sinh thành con làm sao đền, báo.
Con vẫn nguyện làm tròn câu hiếu đạo
Để Mẹ Ba được vui hưởng tuổi già
Chị em con sẽ luôn mãi thuận hoà
Chỉ bảo nhau cùng sớm hôm thăm viếng.
Ngày Vu Lan con quỳ nơi chánh điện
Xin ơn trên che chở cho Mẹ hiền
Mong Mẹ yêu được mạnh khoẻ bình yên
Luôn hạnh phúc vui vầy bên con cháu.
Tấm lòng con xin Phật Trời hiểu thấu
Mẹ yêu ơi, con yêu Mẹ thật nhiều
Trong tim con Mẹ đẹp biết bao nhiêu
Tình của Mẹ biển trời nào đong được.
Nguyệt Quỳnh Vu Lan 2017
05/09/1

Thứ Bảy, 19 tháng 8, 2017

HẠNH PHÚC CỦA EM











Hạnh phúc của em quá đổi bình thường
Rất đơn giản, từ những điều nhỏ nhặt
Là bữa cơm chiều gia đình họp mặt
Là món ăn em nấu con khen ngon.

Hạnh phúc của em rất đỗi bình thường
Là nụ cười của anh khi em tan ca mệt mỏi
Là cái nắm tay dẫu là rất vội
Cũng đủ cho em ấm áp cõi lòng.

Hạnh phúc của em là ánh mắt cảm thông
Khi biết em có điều gì lo lắng
Là món canh em nêm hơi mặn
Anh vẫn cợt đùa" Ngon quá đi thôi"

Hạnh phúc là khi ngôi nhà đầy ắp tiếng cười
Là lời sẻ chia khi em mệt lả
Là nụ hôn dịu dàng lên má
Lúc em nấu ăn cho bữa cơm chiều.

Hạnh phúc của em nhiều biết bao nhiêu
Là ly sữa anh mang cho buổi tối
Là khi em loay hoay cặm cụi
Thì đầu dây nghe cháu gọi ngoại ơi!

Là buổi sáng chủ nhật tuyệt vời
Mặt trời lên em vẫn chưa chịu dậy
Nằm trên giường điện thoại cho con gái
Hai mẹ con tâm sự thiệt là vui.

Hạnh phúc của em cũng rất nhỏ nhoi
Là nhìn thấy Ba Mẹ già mạnh khoẻ
Nghe mẹ hát những bài ca thời trẻ
Ba rung đùi ngắm nghía những giò lan.

Hạnh phúc của em không ở chốn địa đàng
Mà hiện diện nơi khu vườn nho nhỏ
Là cùng anh tỉa cây, nhổ cỏ
Hỏi nhỏ nha :" Anh yêu hoa tự bao giờ?"

Hạnh phúc của em là những bài thơ
Em đã viết, có người khen " Hay lắm! "
Là những món quà mà em gửi gắm
Cho những ai đang gặp cảnh cơ hàn.

Hạnh phúc của em nhiều quá phải không anh?
Và như thế em là người giàu nhất
Gia tài của em tất cả là HẠNH PHÚC
Em sẽ mang theo về chốn vĩnh hằng.

Nguyệt Quỳnh

VU VƠ

Đời mình như dòng sông
Êm đềm và phẳng lặng
Bình yên không dậy sóng
Sao nghe buồn vu vơ...

Thứ Sáu, 18 tháng 8, 2017

CHO NHAU NIỀM VUI



Tự bao giờ cây cho lá, cho hoa
Hoa kết nhuỵ ủ men thành trái ngọt
Trái cho hạt ươm mầm từ lòng đất
Đất nảy mầm, mưa nắng lại thành cây.
Tự bao giờ tình yêu là men say
Cho đôi lứa kết đời nhau thành một
Một gia đình cùng thương yêu hạnh phúc
Năm tháng trôi qua, con trẻ ra đời.
Cứ như thế vòng sinh tử luân hồi
Gặp được nhau đó cũng là duyên phận
Hãy trân quý những gì mình đã nhận
Dẫu bể dâu biến đổi, chẳng đổi dời.
Cùng cho nhau rộn rã những tiếng cười
Bởi cuộc đời dường như là quá ngắn
Lòng hoan hỉ đừng so đo, đong đếm
Mỗi một ngày mang lại một niềm vui.

Nguyệt Quỳnh
13/08/17

Thứ Sáu, 4 tháng 8, 2017

EM MUỐN


Em muốn được sống vui và hạnh phúc
Không muộn phiền, thôi trăn trở, lo toan
Chỉ cầu mong đời mãi mãi bình an
Cho mắt cười không còn vương ngấn lệ.

Em muốn được cảm thông và chia sẻ
Được yêu thương cùng chăm sóc vỗ về
Đời nhọc nhằn cũng nào có sá chi
Khi bên cạnh người thương luôn chung bước.

Sông cạn, núi mòn vẫn một lòng sau trước
Hãy tin yêu xin đừng có hoài nghi
Khi tình yêu đã vỗ cánh bay đi
Chẳng thể nào lấy gì mà trói buộc.

Em muốn như trái trên cành trĩu ngọt
Mang yêu thương, sức sống đến cho đời
Tình yêu lứa đôi là ngọn lửa tuyệt vời
Sưởi ấm trái tim, xua tan mùa băng giá.

Nguyệt Quỳnh
 04/08/17

Thứ Ba, 1 tháng 8, 2017

ĐỂ GIÓ CUỐN ĐI










Có những điều em chẳng thể nói ra 
Chỉ ấp ủ trong trái tim nhỏ bé 
Môi cười tươi mà mắt rưng rưng lệ 
Giữ ngọt ngào, cay đắng nuốt vào trong . 

Vẫn biết rằng đời không thể bao dung 
Nghiệt ngã thay vui buồn mình em biết 
Sông vẫn chảy mà sóng ngầm cuộn xiết 
Có khi nào thành bão lũ dâng cao ? 

Hoa toả hương rồi kết trái ngọt ngào 
Phần đắng chát giấu sâu vào cành lá 
Em sợ lắm, cảm xúc thành chai đá 
Hạnh phúc đời thường_để gió cuốn đi ! 


Nguyệt Quỳnh

SINH NHẬT BẠN









Thu đã về rồi bạn tôi ơi
Nắng vàng rót mật giữa lưng trời
Gió đưa hương cúc thơm ngan ngát
Yêu quá mùa thu thật tuyệt vời.

Tôi nghe trong gió tiếng bạn cười
Sinh nhật hôm nay rộn niềm vui
Yêu đời, yêu người, yêu mãi nhé
Hạnh phúc, bình an giữa biển đời.

01/08


Thứ Hai, 31 tháng 7, 2017

TẠM BIỆT MÙA HÈ












Tạm biệt nhé mùa hạ vàng rực rỡ
Những hàng cây phượng tím rợp con đường
Cườm thảo vàng trong gió gợi yêu thương
Cho kỷ niệm ngày xưa về rộn rã.

Tạm biệt nhé bờ cát đùa sóng vỗ
Những chiều hè nghe gió gọi biển xanh
Hạ ra đi còn lại chỉ riêng mình
Thêm một mùa hạ qua trong lặng lẽ.

Nguyệt Quỳnh

Thứ Năm, 27 tháng 7, 2017

BIỂN _ SÓNG VÀ EM
















Tặng con gái yêu thương !

Trời xanh, biển xanh và núi rất xanh
Em xinh tươi, hồn nhiên, rạng rỡ
Hoa biển trắng đùa cùng con sóng nhỏ
Đẹp lung linh trong mắt em cười...

Giữa bao la, bát ngát biển trời
Chiều hạ vàng thả rơi từng nốt nhạc
Em mơ màng lắng nghe biển hát
Hồn chơi vơi trên sóng nước muôn trùng.

Gió mơn man làm dịu mát tâm hồn
Bụi trần ai đã tan theo bọt sóng
Ngắm biển khơi lòng em nghe thanh thản
Biển bình yên để đời mãi bình yên.

Chiều hạ vàng giữa sóng nước mông mênh
Em một mình nhưng em không đơn lẻ
Sóng âu yếm hôn bàn chân nhỏ bé
Biển vỗ về hạnh phúc mãi nghe em !

Nguyệt Quỳnh
27/07/17





Thứ Ba, 25 tháng 7, 2017

SÓNG VỀ ĐÂU



Trời mênh mông và biển cũng mênh mông
Hòa quyện nhau bởi một màu xanh ngắt
Bọt trắng xóa trong cuối chiều nắng nhạt
Rồi vỡ òa tan tác, sóng về đâu?

Sóng dập dồn, đùa giỡn_sóng xô nhau
Rồi len lén lại trộm hôn bờ cát
Cát lặng yên lắng nghe lời biển hát
Thương thật nhiều bờ cát mãi nghìn năm.

Sóng vẫn hôn, vẫn âu yếm cát vàng
Lúc nồng nàn lúc êm đềm ngọt lịm
Hoàng hôn buông nhuộm lên màu biển tím
Sóng ngập ngừng, chợt tỉnh, biết về đâu?

Nguyệt Quỳnh


Chủ Nhật, 16 tháng 7, 2017

ĐOẢN KHÚC THU



Rừng phong thay áo mới
Xanh xanh màu thời gian
Nắng rải sợi tơ vàng
Cuối chiều thu hoang hoãi

Bước chân xưa huyền thoại
Nhẹ nhàng trên lối thu
Theo con nắng đu đưa
Trái mộng xanh vừa chín

Mùa thu đang kịp đến
Trên mắt môi nụ cười
Sách vở còn ngủ vùi
Im lìm trong ngăn tủ

Thu gọi thầm nho nhỏ
Áo trắng tóc dài ơi
Mau thức dậy đi thôi
Trường xưa chừ đã nhớ

Guốc mộng khua ngày đó
Vang vang tiếng trống trường
Nhớ một thuở yêu thương
Ngày xưa còn lưu luyến

Dạt dào tiếng sóng biển
Mái trường , hàng thùy dương
Ai trở lại Quy Nhơn
Nhắn dùm em nhớ lắm !

Thu vàng xin đến chậm
Cho em kịp quay về
Mùa tựu trường thương ghê !
Cô Nữ sinh ngày đó !

Nguyệt Quỳnh

15-07-2017