Thứ Ba, 30 tháng 4, 2019

MÙA HẠ CUỐI

Cuối mùa Hạ biếc còn chi ?
Trên cành dăm bông phượng đỏ
Rơi rơi theo từng cơn gió
Ngập ngừng đậu xuống bờ vai .

Nghiêng nghiêng dáng nhỏ em gầy
Hạ buồn chiều mưa lặng vắng
Thương thương một tà áo trắng
Bơ vơ ở cuối sân trường .

Hạ cuối để nhớ để thương
Ngày mai đường đời xuôi ngược
Có ai cùng em chung bước 
Thương hoài một thuở bâng khuâng.

Lặng nhìn xác phượng đầy sân
Dường như mắt em hoe đỏ
Mưa rơi ướt bờ vai nhỏ
U hoài nặng trĩu bước chân !


Nguyệt Quỳnh

Thứ Bảy, 27 tháng 4, 2019

BIỂN NHỚ










Đêm nằm nghe sóng vỗ
Nhớ thật nhiều ngày xưa
Những lần mình gặp gỡ
Thương biết mấy cho vừa...

Vỏ ốc nằm sưởi nắng
Áp chặt vào bên tai
Nghe những lời sâu lắng
Thầm thì của biển khơi...

Những dấu chân trên cát
Quấn quýt đan vào nhau
Ta cùng nghe biển hát
Khúc tình ca dạt dào...

Biết bao nhiêu kỷ niệm
Của một thời dấu yêu
Đã gắn liền cùng biển
Nhớ và thương thật nhiều...

Đêm nằm nghe sóng vỗ
Mơ ước chuyện ngày sau
Biển và em nỗi nhớ
Tình vẫn mãi trong nhau...

Nguyệt Quỳnh

Thứ Ba, 23 tháng 4, 2019

TẠM BIỆT HUẾ













Sáng hôm ni trời Huế chợt mờ sương
Thông đĩnh Ngự cũng bâng khuâng, xao xuyến
Nghe thông reo, ngắm Hoàng thành cổ kính
Dòng Hương Giang ôm ấp Huế vào lòng.

Huế của em vẫn kiều diễm vô cùng
Có nhịp cầu xinh, xưa ai về chung lối
Cây phượng già bên bờ sông còn đợi
Người đi xa lâu lắm mới trở về.

Vành nón chao nghiêng che mái tóc thề
Áo tím tung bay đôi tà cuống quýt
Huế đón em với vòng tay tha thiết
Nỗi niềm riêng thương biết mấy cho vừa.

Huế vẫn hiền hoà như Huế của ngày xưa
Vẫn giọng nói ấm trầm, tiếng dạ thưa ngọt lịm
Con người Huế luôn thật thà, thân thiện
Như dòng Hương Giang mộc mạc, lắng sâu...

Em trở về rồi vội vã đi mau
Chưa kịp viếng thăm cung Hoàng, Đại Nội
Tháng tư về ngô đồng thay áo mới
Rưng rức buồn theo gió nhẹ đưa hương.

Sáng hôm ni trời Huế chợt mờ sương
Răng ngậm ngùi nghe lòng mình quyến luyến
Xa Huế rồi mà hồn còn bịn rịn
Huế tiễn em, răng mắt ướt hoen mờ.

Nguyệt Quỳnh
4/19

Thứ Tư, 10 tháng 4, 2019

KỶ NIỆM ẤU THƠ





Thương tặng Thế Lệ, Thanh Nhâm, Đoàn Xanh và các bạn đã từng theo học trường Tiểu Học Nguyễn Trường Tộ.
Bạn của mình, của một thời thơ ấu
Chung lớp, chung trường, chung cả đường đi
Một que kem cả bọn cùng chia
Bảng danh dự cùng giành nhau mỗi tháng...
Nhớ cả bọn rủ nhau đi học sớm
Trứng cá, chùm nhơn hái dọc đường quê
Ghé vào chùa xin Sư lá bồ đề
Về ngâm nước gạo, nhuộm màu mực tím...
Thuở ấu thơ với bao nhiêu kỷ niệm
Giờ ra chơi cùng cút bắt, nhảy dây
Bịt mắt bắt dê cả bọn vui vầy
Chơi banh thẻ, nhảy cao rồi u mọi...
Lớp chúng mình có con trai, con gái
Vẫn vô tư đũa giỡn thật dễ thương
Rách áo, sút lai là chuyện bình thường
Nhất quỷ nhì ma thứ ba bọn mình đó.
Kỷ niệm xưa lòng mình vẫn mãi nhớ
Có một lần hai đứa bị khẽ tay
Thầy Trinh say sưa trên bục giảng bài
Bàn dưới, bàn trên hai đứa cười khúc khích.
Thầy chúng mình, một người thầy thật tuyệt
Rất thương yêu bọn con gái chúng mình
Lớp của mình đều học giỏi ngoan hiền
Cũng là nhờ công ơn thầy dạy dỗ.
Trường chúng mình chỉ là ngôi trường nhỏ
Mà yêu thương, kỷ niệm vợi vời cao
Cách toà Tháp Đôi chỉ một bờ rào
Nên có lúc lén thầy chui qua nữa
Bao kỷ niệm của ấu thời một thủa
Bạn bè xưa còn nhớ hay đã quên?
Trong lòng mình vẫn mãi khắc in
Từng hình bóng của ngày xa xưa cũ.
Nguyệt Quỳnh
10/04/19
Bạn thân thời tiểu học

NIỀM VUI HỘI NGỘ


Thương tặng các bạn 9/2 NTH_QN

Lâu lắm rồi mình mới gặp lại nhau
Nói sao hết nỗi mừng vui khôn xiết
Tay nắm tay, mắt nhìn nhau thân thiết
Miệng cười tươi cứ như thể trẻ thơ.

Phút đầu tiên thật quá đỗi bất ngờ
Ta nhận ra nhau qua nụ cười, ánh mắt
Niềm vui vỡ oà, vòng tay ôm chặt
Mắt rưng rưng nghe nghèn nghẹn con tim.

Thật diệu kỳ, ôi giây phút đầu tiên
Mình cứ ngỡ thời gian như quay ngược
Mình cứ ngỡ đang mơ trong tiềm thức
Chân bước đi mà hồn cứ ngẩn ngơ.

Ta lại bên nhau, kể chuyện ngày xưa
Chuyện lớp, chuyện trường, bạn bè hiện tại
Ta sống lại những ngày xưa dấu ái
Tiếng cười giòn tan như sóng biển vỗ bờ.

Bao nhiêu năm đã thoả mong chờ
Bạn bè ngày xưa giờ đây vẫn thế
Tóc không còn xanh nhưng tâm hồn thơ trẻ
Vẫn yêu quý nhau hoài, dẫu dâu bể hợp tan.

Buổi tiệc vui rồi cũng phải tàn
Chia tay nhau lòng còn bịn rịn
Ôm chặt nhau lòng còn quyến luyến
Không nỡ rời, giọt nước mắt vừa rơi...

Nguyệt Quỳnh
10/04/19

Chủ Nhật, 7 tháng 4, 2019

CHUYỆN LỚP MÌNH




Thương tặng các bạn 9/2 Nữ Trung Học Quy Nhơn yêu thương của mình.

Lũ chúng mình ngày xưa, xa xưa lắm
Chưa biết buồn, mắt ngọc rất trong veo
Áo trắng thướt tha, guốc mộc đường chiều
Khua nhè nhẹ hoà âm vang sóng vỗ.

Lũ chúng mình là những con sóng nhỏ
Thích tung tăng và cũng thích lang thang
Gót chân son in trên bãi cát vàng
Đùa với sóng cho tiếng cười vụn vỡ.

Lũ chúng mình ngày xa xưa thuở đó
Chưa biết gì ngoài phấn trắng bảng đen
Mãi chuyên tâm ôn luyện sách đèn
Gửi tương lai vào từng trang giấy trắng.

Và cứ thế qua dần theo năm tháng
Lũ chúng mình cũng đến tuổi mộng mơ
Má ửng hồng khi đọc áng tình thơ
Chân cuống quýt vì mắt ai nhìn trộm.

Tuổi thần tiên, tuổi tràn đầy hoa mộng
Đã tàn theo xác phượng đỏ ngày hè
Trời tháng tư ai tấu khúc nhạc ve
Để chúng mình chia ly người mỗi ngã.

Cuộc sống đẩy đưa, xoay vần tạo hoá
Nửa địa cầu, nửa thế kỷ cách xa
Vẫn nhớ thương những ngày tháng ngọc ngà
Từng gương mặt thân yêu còn in rõ.

Lũ chúng mình hôm nay vui hội ngộ
Rộn rã tiếng cười, ríu rít niềm vui
Vòng tay ôm siết chặt chẳng muốn rời
Và hạnh phúc dâng tràn trong đáy mắt.

Lũ chúng mình dù vui trong khoảnh khắc
Mà yêu thương mãi mãi gửi về nhau
Nhờ chín hai bắc lại được nhịp cầu
Cho chúng mình không còn xa cách nữa.

Nguyệt Quỳnh
07/04/19


 —