Sáng hôm ni trời Huế chợt mờ sương
Thông đĩnh Ngự cũng bâng khuâng, xao xuyến
Nghe thông reo, ngắm Hoàng thành cổ kính
Dòng Hương Giang ôm ấp Huế vào lòng.
Huế của em vẫn kiều diễm vô cùng
Có nhịp cầu xinh, xưa ai về chung lối
Cây phượng già bên bờ sông còn đợi
Người đi xa lâu lắm mới trở về.
Vành nón chao nghiêng che mái tóc thề
Áo tím tung bay đôi tà cuống quýt
Huế đón em với vòng tay tha thiết
Nỗi niềm riêng thương biết mấy cho vừa.
Huế vẫn hiền hoà như Huế của ngày xưa
Vẫn giọng nói ấm trầm, tiếng dạ thưa ngọt lịm
Con người Huế luôn thật thà, thân thiện
Như dòng Hương Giang mộc mạc, lắng sâu...
Em trở về rồi vội vã đi mau
Chưa kịp viếng thăm cung Hoàng, Đại Nội
Tháng tư về ngô đồng thay áo mới
Rưng rức buồn theo gió nhẹ đưa hương.
Sáng hôm ni trời Huế chợt mờ sương
Răng ngậm ngùi nghe lòng mình quyến luyến
Xa Huế rồi mà hồn còn bịn rịn
Huế tiễn em, răng mắt ướt hoen mờ.
Nguyệt Quỳnh
4/19