Chủ Nhật, 22 tháng 11, 2015

TẠ ƠN











Tạ ơn trên, tạ ơn đời
Tạ ơn ba mẹ sinh thời ra em
Bao năm học tập sách đèn
Tạ ơn thầy dạy, trui rèn sử kinh
Tạ ơn người, tạ ơn tình
Cho em mái ấm gia đình yên vui.

Nguyệt Quỳnh
22-11-85


Thứ Bảy, 21 tháng 11, 2015

TỪ DẠO ẤY











Có một ngày mắt không còn cười nữa
Môi thôi hồng giọt lệ chảy vào tim...

Từ dạo ấy sân thu đầy lá rụng
Nắng vàng hanh đốt cháy cả rừng phong
Cánh hoàng hoa thôi không còn tươi thắm
Em thôi cười mắt đọng nét xa xăm.

Từ dạo ấy bằng lăng thêm tím biếc
Hoàng hôn buồn tím ngắt một trời mơ
Từng giọt sầu nhoè ướt cả trang thơ
Vườn vô ưu bỗng dưng chim thôi hót.

Từ dạo ấy cửa buồng khuê khép chặt
Có một người lặng lẽ đếm ngày trôi
Lá vàng rơi không ai còn gom nhặt
Vì sao khuya đã rụng cuối chân trời...

Nguyệt Quỳnh

Thứ Sáu, 20 tháng 11, 2015

NGƯỜI ĐƯA ĐÒ BẾN HỌC









Tặng bạn thân

Dầu dãi nắng mưa cả cuộc đời
Một bầu nhiệt huyết chẳng hề vơi
Quanh năm chắp cánh bao mơ ước
Suốt tháng đưa đò khắp mọi nơi
Một kiếp nhả tơ, tằm rút ruột
Trọn đời giáo dục, tận tuỵ thôi
Làm người chẳng thẹn cùng sông núi
Hậu thế lưu danh mãi rạng ngời.

Nguyệt Quỳnh
20-11-15

Thứ Năm, 19 tháng 11, 2015

CHUYỆN ĐÔI MÌNH










Hơn ba mươi năm mà ngỡ mới hôm qua
Trong hôn lễ mình cùng nhau nguyện ước
Hai chiếc nhẫn , hai vòng tròn trói buộc
Tự nguyện hiến dâng cuộc sống của riêng mình.

Hơn ba mươi năm đầy ắp nghĩa tình
Có đôi lúc cũng gập ghềnh sóng gió
Tình yêu giúp mình vượt qua gian khó
Giông bão qua rồi cùng nhau đón bình minh.

Hơn ba mươi năm một mái gia đình
Ruc rích tiếng cười , chan hoà hạnh phúc
Mình đã thành ông, thành bà mẫu mực
Tóc đã hoa râm tuổi xế bóng chiều.

Hơn ba mươi năm chắt lọc được bao điều
Trên thuận dưới hoà chỉ một câu nhẫn nhịn
Lòng vị tha ủ tình yêu thêm chín
Tin tưởng nhau mặc dâu bể đổi dời.

Mình cùng nhau đi hết chặng đường đời
Đừng buông tay một mình em sợ lắm
Nếu có thể như lá vàng cuối nắng
Sẽ cùng rơi về cội lúc thu tàn.
Nguyệt Quỳnh
20-11-15
Kỷ niệm 33 năm ngày cưới

ƠN THẦY













Đã bao thu gắn với nghiệp đưa đò
Vẫn cần mẫn chắt chiu từng con chữ
Đêm khuya lạnh Thầy chưa yên giấc  ngủ
Còn miệt mài trang giáo án chuyên sâu...

Mặc nắng mưa , mặc ngày tháng dãi dầu
Thầy đã đổ biết bao nhiêu tâm huyết
Để chắp cánh những thế hệ nối tiếp
Giúp cho đời cùng xây dựng quê hương.

Ai đã từng được cắp sách đến trường
Đều ghi khắc công ơn Thầy dạy dỗ
Rèn nhân cách vượt qua ngàn gian khó
Kiến thức, hành trang tiến bước vào đời.

Nghề đưa đò , thiên chức cao vợi vời
Lắm băn khoăn và cũng nhiều trăn trở
Dẫu sóng xô thuyền vẫn không nghiêng ngả
Nước nông sâu mãi thanh bạch một lòng.
Nguyệt Quỳnh
20/11/2015
Nhân ngày nhà giáo Việt Nam , kính chúc quý thầy cô luôn vui vẻ và hạnh phúc bên cạnh học trò thân yêu của mình.

Thứ Ba, 17 tháng 11, 2015

RU MÙA THU




Em ru mùa thu ngủ
Bằng tiếng sóng dịu êm
Bằng lời gió ngọt mềm
Ngủ ngoan mùa thu nhé !

Cánh võng đưa nhè nhẹ
Ngoài sân lá rơi đầy
Thu khép lại mi gầy
Bình yên không mộng mị.

Trời thu vương thành lệ
Nắng thu đã úa vàng
Buổi tiệc nào cũng tàn
Chỉ còn là ký ức...

Mùa thu đừng thức giấc
Để buồn riêng một mình
Em vẫn mãi kề bên
Ngủ ngoan mùa thu nhé !

Nguyệt Quỳnh

Thứ Hai, 9 tháng 11, 2015

TIỄN THU











Cuối thu màu nắng tha thiết quá

Sợi nhớ sợi thương cứ giăng đầy
Lá vàng theo gió về chốn cũ
Cúc tàn hương còn thoảng đâu đây.

Thu đi, em tiễn bao thu nữa

Lưu luyến tình thu hồn bâng khuâng
Ai bảo rằng thu không tiếc nhớ
Mà sao trời tím cứ rưng rưng...

Nguyệt Quỳnh

09-11-15

Thứ Tư, 4 tháng 11, 2015

ĐỪNG HỎI VÌ SAO TÔI BUỒN













Đừng hỏi vì sao tôi lại buồn
Có lẽ vì trời lắm mây vương
Hay bởi gió chiều se sắt nhớ
Để lá vàng rơi ngập cung đường.

Trời buồn nắng úa cũng hanh hao
Thạch thảo bên hiên luống nghẹn ngào
Cuối thu hoàng hôn loang sắc tím
Tôi buồn xin đừng hỏi vì sao?

Nguyệt Quỳnh
04-11-15

Chủ Nhật, 1 tháng 11, 2015

GIAO MÙA




















Thu đi mùa lại sang đông
Buồn trời viễn xứ nao lòng người xa 
Nắng hanh hao, bóng nhạt nhoà 
Gió chiều buốt lạnh sương sa vào hồn. 

Mây trôi bãng lãng tầng không 
Về đâu xin chở nỗi buồn giùm em 
Mai này dù nhớ dù quên 
Cũng là một chút thiên duyên với người. 

Nguyệt Quỳnh

BUỒN THEO CÁNH LÁ














Em rất yêu mùa thu
Dịu dàng và quyến rũ
Lòng lại buồn vu vơ
Khi nhìn theo cánh lá.

Lá vàng bay theo gió
Về đâu đây bốn phương
Cuộc sống vốn vố thường 
Đường đời muôn lối rẽ .

Mỗi chiều về lặng lẽ
Em một mình âm thầm
Nhặt hết những lá vàng
Trên cây còn sót lại.

Mùa đông xin đừng tới
Thu mãi mãi đừng đi
Buồn lắm câu từ ly
Cho lá xanh, xanh mãi.
Nguyệt Quỳnh