Thứ Sáu, 25 tháng 11, 2016

NÓI EM NGHE













Nói em nghe, sao mùa thu đi vội
Tại thu buồn hay giận dỗi chi em 
Ngày lại ngày bóng nắng cứ qua thềm
Nhìn lá rơi em nghe buồn vây kín.

Nói em nghe, đã bao lần thu đến 
Sao tình thu đi mãi chẳng quay về 
Thu sắp tàn mà hồn vẫn tái tê
Để từng đêm lệ âm thầm ướt gối ...

Nói em nghe, bao giờ tình yêu tới 
Sưởi ấm lòng đơn lẻ lúc chiều thu
Gió heo may lạnh buốt trái tim khờ
Gió ơi gió, thổi giùm em đốm lửa !

Nói giùm em, bảo thu đừng đi nữa
Ở lại đây thắp sáng trái tim hồng
Cho mắt em thôi vương nét u buồn
Cho mùa thu mãi là mùa thương nhớ !


Nguyệt Quỳnh

Thứ Ba, 22 tháng 11, 2016

VẪN CHƯA TỚI MÙA ĐÔNG











Nơi quê mình chừ trời đã vào đông
Ở nơi đây mùa thu còn nán lại
Đông chưa tới mà lạnh tràn tê tái
Chiều mù sương ngõ vắng vội lên đèn .

Mùa lại mùa nỗi nhớ cứ dềnh lên
Khóm thạch thảo góc vườn đã nở rộ
Rừng thu phong đanng thay màu áo đỏ
Tiễn thu tàn bằng cánh lá chao nghiêng .

Đông chưa về mà hồn lại chung chiêng
Trời se lạnh báo hiệu mùa di trú
Đàn thiên di vội vàng rời tổ cũ
Về phương Nam tránh cái lạnh mùa đông .

Nơi quê mình mưa bão vẫn chập chùng
Manh áo mỏng co ro không đủ ấm
Bữa cơm chiều quây quần bên lửa nóng
Củ khoai lùi thơ ấu mãi vấn vương .

Sương giăng giăng che kín cả cung đường
Mây thật thấp cho màu chiều hoang lạnh
Lòng thêm nhớ những ngày đông cắp sách
Thuở học trò mắt ướt thấy thương thương .

Nguyệt Quỳnh
22-11-2016


Thứ Hai, 21 tháng 11, 2016

MƯA ĐÊM











Mưa đêm thả những giọt sầu
Cuối thu trời cũng nhuốm mầu tương tư
Ngoài hiên thánh thót giọt thu
Giọt trầm, giọt bỗng, mưa ru giấc nồng.

Ru em trọn giấc mơ hồng
Tàn cơn mộng mị nghe lòng bình an
Canh thâu dìu dặt cung đàn
Ngoài khung cửa sổ giọt tràn tiễn thu.

21/11/16

Thứ Tư, 2 tháng 11, 2016

RU MÌNH
















Tôi ru tôi, ngủ giấc mùa thu
Ngủ ngoan nhé, thôi không còn mộng mị
Không còn khổ bởi những điều phi lý
Nỡ lòng nào người bóp nát tim tôi.

Không là phạm nhân, cũng chẳng tội đồ
Sao bắt tôi mang gông cùm xiềng xích
Thể xác mỏi mòn, tinh thần suy kiệt
Đời vô thường sao lại quá gian nan.

Tôi ru tôi, ngủ giấc ngàn năm
Bình yên nhé, đừng bao giờ thức giấc
Cũng đừng sợ đêm đông dài giá buốt
Chốn hư vô, khép lại một cuộc đời.

Nguyệt Quỳnh
02/11/16



TÂM SỰ VỚI ANH













Có đôi điều em muốn nói với anh
Là vợ chồng bao nhiêu năm khắng khít
Tuổi về chiều, tóc nhuốm màu sương tuyết
Còn lại gì ta có thể cho nhau ?

Em không muốn nhìn thấy anh u sầu
Khi anh buồn lòng em đau quặn thắt
Ngày lại ngày cứ nhìn vào nét mặt
Vui hay buồn, em biến đổi theo anh.

Cuộc đời mình cũng vội vã qua nhanh
Ta hãy sống thật vui và hạnh phúc
Em muốn được yêu thương và ôm ấp
Trong vòng tay chồng ấm áp bình yên.

Giữa biển đời biết bao nỗi ưu phiền
Hãy cùng em vượt qua con sóng dữ
Đừng để em phải âm thầm lệ nhỏ
Bờ vai anh, cho em dựa an toàn.

Em mệt mỏi rồi, anh có biết không?
Đừng để em phải mang thêm phiền não
Hãy cho em nụ cười tươi rạng rỡ
Hạnh phúc ngọt ngào trong mái ấm yêu thương.
Nguyệt Quỳnh
02/11/16