Chủ Nhật, 27 tháng 6, 2010
HOA TÍM TÌNH YÊU
Hoa tình yêu em vẫn luôn gìn giữ
Nguyện thuỷ chung cho đến suốt cuộc đời
Dù bể dâu có dời đổi , ngăn đôi
Em cũng sẽ một lòng không thay đổi !
Dẫu xa nhau em vẫn luôn chờ đợi
Dẫu cách chia vẫn luôn nghĩ về nhau
Sẽ bên nhau cho đến bạc mái đầu
Em yêu lắm ! sắc hoa màu tim tím !
Nguyệt Quỳnh
27-06-2010
Thứ Bảy, 26 tháng 6, 2010
NHỚ MÀU NẮNG QUÊ HƯƠNG
Nắng phương nầy nhớ màu nắng quê hương
Hè đã đến nắng bừng lên khắp ngả
Sáng CaLi ấm nồng tia nắng hạ
Nắng hanh vàng có chút lạnh sắt se ...
Nắng ươm nồng cho giấc ngủ trưa hè
Dìu dịu mát vẫn làm hồng đôi má
Em vẫn nhớ nắng Sài Gòn nghiệt ngã
Đốt cháy da anh khi xuôi ngược trên đường
Nắng Sài Gòn đã rất thân quen
Để khi xa em mãi còn nỗi nhớ
Nắng rực rỡ tô thêm màu đỏ hạ
Cho phượng hồng cháy bỏng mãi trong tim !
Sáng CaLi ấm nồng tia nắng hạ
Nắng hanh vàng có chút lạnh sắt se ...
Nắng ươm nồng cho giấc ngủ trưa hè
Dìu dịu mát vẫn làm hồng đôi má
Em vẫn nhớ nắng Sài Gòn nghiệt ngã
Đốt cháy da anh khi xuôi ngược trên đường
Nắng Sài Gòn đã rất thân quen
Để khi xa em mãi còn nỗi nhớ
Nắng rực rỡ tô thêm màu đỏ hạ
Cho phượng hồng cháy bỏng mãi trong tim !
Nguyệt Quỳnh
26-06-2010
Thứ Hai, 21 tháng 6, 2010
NGÀY XƯA
Ngày xưa ...anh gọi yêu , em là ngốc
Em giả vờ hờn nhưng lại rất vui
Chuyện ngày xưa đã qua lâu lắm rồi
Nhưng kỷ niệm vẫn còn bên em mãi ...
Ngày xưa ... em vẫn còn khờ dại
Chỉ biết nhìn anh hai má ửng hồng
Anh run run đôi bàn tay khẽ nắm
Cho em vấn vương nhung nhớ ngập hồn ...
Ngày xưa ...thuở vào yêu đẹp lắm !
Con đường đến trường rợp bóng hàng me
Anh vẫn theo sau luống cuống , vụng về
Cho em bước đôi bàn chân cuống quýt ...
Ngày xưa ...những chiều mưa không ngớt
Dưới hiên trường hai đứa dệt mộng mơ
Mình hẹn nhau sẽ mãi mãi đợi chờ
Vậy mà nay sao đã hoài xa vắng !
Và hôm nay giữa chiều buồn nhạt nắng
Em bâng khuâng nhớ đến ngày xưa
Ngày xưa ơi ! thương biết mấy cho vừa
Lòng tự hỏi, người xưa còn có nhớ ?
Nguyệt Quỳnh
KÝ ỨC
Vươn đôi tay em níu lại thời gian
Cho kỷ niệm còn hoài trong ký ức
Cảm xúc ban đầu vẫn là chân thực
Để suốt đời vương vấn mãi trong tim
Bốn mùa đi qua em mãi kiếm tìm
Nửa con đường chợt dừng chân nhìn lại
Tóc đã phai, ước mơ còn xa ngái
Môi mỉm cười dẫu mắt lệ rưng rưng.
Một mái gia đình_tổ ấm yêu thương
Và quá khứ chỉ còn là hoài niệm
Có đôi khi chợt nghe lòng lưu luyến
Một đời người rồi cũng chóng qua mau.
Nguyệt Quỳnh
Thứ Ba, 1 tháng 6, 2010
HOA VÔ ƯU
Có một người tặng em đoá VÔ ƯU
Và bảo rắng : Em ơi, đừng khóc nữa
Hãy để khổ đau chìm vào quá khứ
Lau mắt đi em, cố nhoẻn miệng cười ...
Hoa VÔ ƯU sẽ mang đến niềm vui
Em đừng nghĩ , đừng ưu phiền em nhé !
Vui , buồn , khổ , đau ...ta cùng chia sẻ
Trong cõi nhân gian còn ấm tình người !
Không thân quen nhưng đã cảm thông rồi
Gặp gỡ nhau cũng tình cờ duyên phận
Chuông chùa ngân nga cho lòng thanh thản
Xua hết âu lo mọi nỗi ưu phiền ...
Hoa VÔ ƯU nhận được giữa cõi thiền
Em cất giữ cho hồn thôi xao động
Từ hôm nay xin đời luôn phẳng lặng
Ngày mới lại về cho cây cỏ hồi sinh !
Nguyệt Quỳnh 01-06-2010
BIỂN CHIỀU
Biển CALI chiều nay trời trở gió
Nắng hanh vàng nhưng hơi lạnh sắt se
Sóng nhấp nhô tunh bọt trắng chiều hè
Bờ cát mịn hiền hoà ôm biển nhớ ...
Bầy hải âu đùa vui cùng sóng vỗ
Vẫn vô tư trên biển rộng mông mênh
Đàn chim trời tung cánh mộng yên bình
Biển CALI chiều buồn , ôi ! đẹp quá !
Tay trong tay mình bên nhau lặng lẽ
Bờ cát dài in dấu đôi bàn chân
Gió thoảng qua hồn chợt thấy bâng khuâng
Em nép nhẹ vào anh cho lòng ấm .
Giữa xứ lạ để thấy tình nồng thắm
Tựa vào nhau cùng che chở cho nhau
Biển chiều nay muôn con sóng dạt dào
Khe khẽ hát mình yêu nhau mãi nhé !
Nguyệt Quỳnh
Cali, 1/6/2010
Cali, 1/6/2010
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)