Chủ Nhật, 17 tháng 10, 2010

NẮNG THU













Những sợi nắng còn thơm mùi hoa cúc
Và ngọt ngào vàng sánh tựa mật ong
Chiều hôm nay em thấy ấm cõi lòng
Khi gió heo may chợt về se lạnh.

Trong sợi nắng có câu hò ví dặm
Có tiếng gió thì thầm hòa với biển xanh
Em yêu câu dân ca từ thuở yêu anh
Yêu quê mình hơn bởi tình anh sâu nặng.

Em nhận được yêu thương trong cụm nắng
Nắng mùa thu anh gửi đến cho em
Dẫu phương xa trời nổi gió nhiều thêm
Nhưng tình anh đã làm em ấm áp.

Nắng bốn mùa của quê mình đẹp lắm
Em giữ gìn và ấp ủ trong tim !

Nguyệt Quỳnh
06/10/2010

HẠT BỤI




   












  Hạt bụi nào em đã hoá thân
Hôm nay lạc bước xuống dương trần
Mai kia dẫu có là chi nữa
Một kiếp bụi trần cũng gian truân.

Hạt bụi nào rơi thật dịu êm
Làm cay mắt ướt lúc bên thềm
Hoàng hôn nhuộm tím khung trời mộng
Bụi đã vương vào trong mắt em !

Hạt bụi nào cho em nhớ quên
cho em xa hết những ưu phiền
Một mai khi trở thành cát bụi
Giấc ngủ đêm về sẽ bình yên !

  Nguyệt Quỳnh

Thứ Sáu, 15 tháng 10, 2010

CHỦ NHẬT BUỒN


    











Sáng chủ nhật trời buồn như muốn khóc
    Hãy khóc đi cho vơi bớt u sầu
    Vì lòng ta cũng nhuộm nét thương đau
    Cười hiu hắt một sáng buồn chủ nhật
                           
     Ánh mặt trời đã bị mây che khuất
    Trời âm u như thấu hiểu lòng ta
    Bởi vì sao mình cảm thấy lạ xa
    Cùng cảnh vật chung quanh dường thay đổi

    Chừng như thể thời gian đi rất vội
    Nên ngập ngừng mây cũng muốn trôi nhanh
    Gío ngỡ ngàng như tiếc nuối ngày xanh
    Hồn trống rỗng , tim ta thêm giá lạnh

    Ai có hiểu lòng ta đang cô quạnh
    Ngước nhìn đời qua lăng kính âm u
    Nhìn tương lai ôi trông quá xa mù
    Và hiện tại chuỗi thời gian vô vọng

    Cứ như thế ta đưa hồn vào mộng
    Tự dối mình để được sống bình yên
    Không đua chen và cũng chẳng ưu phiền
    Đời chỉ đẹp khi cơn mơ chưa dứt
                           
     Nhưng rồi cũng trở về trong sự thật
    Để thêm buồn khi giấc mộng đã tan
    Tỉnh cơn mơ lòng cứ mãi bàng hoàng
    Buồn hiu hắt một sáng ngày chủ nhật . 


   Nguyệt Quỳnh

CÓ MỘT TÌNH YÊU NHƯ THẾ













 Anh và em hai người hai cuộc sống ,
  Mà lòng vẫn luôn hướng về nhau . 
 Không biết tin em, trời buồn trĩu nặng ,
  Không được tin anh, mưa lại giăng sầu

  Mình vẫn sống và vẫn nghĩ trước sau , 

 Phải trái đôi bên , ân nghĩa cơ cầu . 
 Lo lắng sớt chia , vui buồn san sẻ ,  
Hạnh phúc đời thường là giấc chiêm bao ...

  Anh và em giữ khoảng cách cho nhau , 

 Tri kỷ , tri âm , tình quá dạt dào . 
 Có một tình yêu như thế đó , 
 Đẹp suốt cuộc đời _ tình mãi thanh cao ... 

  Nguyệt Quỳnh



BUỒN











 Những chuyện buồn không biết tỏ cùng ai 
   Phải dấu trong tim bao tiếng thở dài 
   Cuộc đời tôi đó nào ai hiểu thấu 
   Chất chứa u sầu theo tháng năm trôi ... 

   Nhiều lúc đêm về nghe tiếng mưa rơi 
   Ngậm ngùi riêng tôi số phận con người 
   Ai hiểu lòng tôi, nào ai đã hiểu  
   Thao thức đêm dài lệ nhỏ chưa vơi ... 

   Nghĩ ngợi mà chi , buồn có nguôi không 
   Tâm sự vào đây cho nhẹ cõi lòng 
   Số kiếp đa mang thì thôi đành chịu 
   Xin được một lần nghe tiếng cảm thông ! 

  Nguyệt Quỳnh


  

Thứ Ba, 5 tháng 10, 2010

EM TRỞ VỀ














Em trở về gom lại những yêu thương
Của một thuở mê say vụng dại
Những bài thơ còn thơm mùi nắng mới
Cất vào trong ngăn nhỏ của trái tim.

Cửa tim yêu giờ khép chặt im lìm
Em trở lại những chuỗi ngày lặng lẽ
Mùa thu về trời thu vương ngấn lệ
Để em buồn theo từng lá thu rơi.

Nhặt cánh lá rơi lòng thoáng ngậm ngùi
Thời hoa mộng đã lùi vào dĩ vãng
Gửi vào đây một chút tình sâu lặng
Rồi mai nầy quên hết chuyện ngày xưa...

Em trở về thời niên thiếu mộng mơ
Một lần cuối để không còn tiếc nuối
Và những chiều khi hoàng hôn đến vội
Thôi không buồn, không nhung nhớ vu vơ...

Nguyệt Quỳnh
05/10/10