Chủ Nhật, 25 tháng 1, 2015

NGÀY ĐẦU NĂM













Nắng ấm trước sân nhà 11.30AM 01-01-15

Ngày đầu năm lòng nhẹ nhàng thanh thản
Một năm dài cũng lặng lẽ trôi qua
Nắng ban mai thật ấm áp chan hoà
Như chào đón năm mới nhiều hy vọng

Hoa mười giờ vẫn rực hồng trong nắng
Những nụ hồng e ấp lúc đông sang
Cùng lã lơi theo gió đoá chuông vàng
Từng sợi nắng vàng ươm như rót mật.

Ngày đầu năm hân hoan theo khúc nhạc
Chúc nhà nhà một năm mới bình an
Chúc người người hạnh phúc luôn ngập tràn
Cùng trao nhau yêu thương và nồng ấm.

01-01-15

Thứ Sáu, 23 tháng 1, 2015

CHỐN BÌNH YÊN

Em muốn tìm một chốn bình yên 
Nhưng anh bảo bình yên trong em đó 
Khi cõi lòng không còn sóng gió 
Đó chính là một CHỐN BÌNH YÊN ! 

Chốn bình yên không chỉ ở thiên đường 

Cũng không phải nơi am thiền , cửa Phật 
Cũng có thể một bờ vai vững chắc 
Biết cảm thông cũng cho được BÌNH YÊN ! 


Thứ Hai, 19 tháng 1, 2015

NGÀY CON LÊN HAI TUỔI

  















Viết cho con gái

  Ngày con lên hai tuổi
  Con đã biết chuyện trò
  Con đã hát líu lo
  Như chim non buổi sáng ...

  Dù ngày mưa hay nắng
  Con vẫn muốn đi xe
  Nên cứ mỗi chiều về
  Cả nhà cùng đi dạo ...

  Con của Me thật khỏe
  Nghịch phá cũng thật kinh
  Buổi tối ở nhà mình
  Ba dạy con học hát...

  Hai Ba con cùng tập
  Mẹ thấy thật là vui
  Trong nhà rộn tiếng cười
  Mẹ nghe lòng ấm lại.

  Con vẫn còn thơ dại
  Me đã phải đi làm
  Mỗi buổi sáng xa con
  Lòng Me đau quặn thắt

  Me mong chờ từng phút
  Đếm thời gian nhanh qua
  Để mau được về nhà
  Vui đùa cùng con nhỏ ...

  Me về đến đầu ngõ
  Con đã sà vào lòng
  Ba ôm hai Mẹ con
  Mẹ nghe lòng ấm áp !

  Vòng tay Ba rộng lớn
  Ôm chặt Mẹ con mình
  Lòng Me thấy bình yên
  Ngập tràn trong hạnh phúc !


Nguyệt Quỳnh

CON LÊN MỘT


Viết cho con gái

Con vừa tròn một tuổi
Chập chững bước đi đầu
Ba Mẹ cùng nhìn nhau
Mỉm cười trong hạnh phúc ...

Niềm vui dâng trong mắt
Niềm vui dâng ngập lòng
Con ngày một lớn hơn
Tình yêu nhân gấp bội ...
Con bi bô tập nói
Những tiếng nói đầu đời
Ôi yêu quá con tôi !
Thiên thần ngoan của Mẹ !
Mẹ dạy con biết "ạ"
Mẹ dạy con vỗ tay
Dạy con biết "bái bai"
Khi Ba đi đâu đó ...
Mẹ dạy con hôn gió
Mẹ dạy con làm mưa ...
Ba vẫn hay trêu đùa
Con tôi thông minh quá !
Con Mẹ là tất cả
Là báu vật trời cho
Ba Mẹ cùng chăm lo
Cùng nâng niu gìn giữ !

Nguyệt Quỳnh

Thứ Bảy, 17 tháng 1, 2015

BÀI THƠ ĐẦU CHO CON









Hôm nay xếp lại chồng sách cũ mà mình đã mang theo từ Việt Nam qua đây, tình cờ mình tìm thấy những bài thơ viết từ những ngày xưa ... xưa lắm.

Viết cho con gái

   Bài thơ đầu Mẹ viết cho con
   Là bài thơ viết về tình yêu Ba Mẹ
   Những lời thơ của một thời tuổi trẻ
   Thật ngọt ngào và cũng thật gian nan ...
  
   Mẹ với Ba đã vượt qua khó khăn
   Đến với nhau giờ có thêm con nữa
   Con là kết tinh tình yêu một thủa
   Là thương yêu , là nỗi nhớ , mong chờ

   Tình yêu ấy đẹp tựa một bài thơ
   Và dạt dào , bao la như biển cả
   Cũng có lúc phong ba bão tố
   Nhưng đồng lòng Ba Mẹ cũng vượt qua ...

   Con là kết quả của tình yêu thăng hoa
   Là hạnh phúc ấm nồng trìu mến
   Là thiên sứ của tình yêu gởi đến
   Là sự diệu kỳ của Mẹ với Ba ...

Nguyệt Quỳnh

Thứ Sáu, 16 tháng 1, 2015

NGÀY HÔM QUA


Anh, mới đó mà đã là hôm qua

Mình còn bên nhau cả ngày quấn quýt
Cùng đi về, cùng làm việc
Cùng chia sẻ vui buồn trong lúc tan ca.

Ngày hôm qua , mình cùng dậy lúc năm giờ
Vội vã đi làm khi trời chưa kịp sáng
Trời lạnh cóng nhưng lòng em ấm áp
Bởi bên em đã có anh cận kề.

Ngày hôm qua dẫu công việc bộn bề
Em vẫn cười tươi khi anh khẽ " liếc "
Bao mệt nhọc dường như tan hết
Và một ngày cũng đã qua nhanh.

Rồi hôm nay, ngày đầu không có anh
Em một mình đi về lặng lẽ
Em sẽ tập quen dần dần như thế
Một ngày thật dài , dài nhất trong đời.

Giờ ăn trưa em thầm gọi mình ơi
Anh ở nhà đang làm gì đấy nhỉ
Có hay chăng lòng em đang rưng lệ
Sao nỡ đành không chia sẻ cùng em.

Nguyệt Quỳnh
16/01/15

Thứ Năm, 15 tháng 1, 2015

NGUYỆT QUỲNH











Quỳnh kiêu sa khoác lên màu áo trắng
Còn thẹn thùa nên chỉ nở về đêm
Trời ban cho đời hoa dù quá ngắn
Mà hương yêu vẫn ngọt lịm môi mềm.

Trăng lung linh hết tròn rồi lại khuyết
Giữa trời cao lồng lộng chỉ một mình
Buồn hay vui nào ai đâu có biết
Mặc gió mưa vẫn vằng vặc trung trinh.

Em hiền ngoan xinh tươi tràn mơ mộng
Như vầng trăng đơn lẻ giữa lưng trời
Như quỳnh hoa trinh nguyên phận mỏng
Xa vợi vời nên tình mãi tinh khôi.

Nguyệt Quỳnh

Thứ Hai, 12 tháng 1, 2015

MƯA

Mưa chiều thả những sợi buồn
Se se gió lạnh cho hồn đi hoang
Tìm về một thuở mơ ngoan
Cái thời hoa mộng ngập tràn niềm vui...

12-1-15

Thứ Tư, 7 tháng 1, 2015

CÓ MỘT MÙA NHƯ THẾ












Có một mùa sương đọng những hạt châu
Nắng ấm áp rải sợi vàng hạnh ngộ
Gió yêu thương hát bài ca mong nhớ
Mây hân hoan kết tơ nõn bềnh bồng.

Không phải xuân, chẳng phải hạ, thu , đông
Mùa đoàn viên trong tim người viễn xứ
Có ánh mắt long lanh, nụ cười rạng rỡ
Đón mùa về với cảm xúc mênh mang.

Nguyệt Quỳnh
07-01-15

Thứ Sáu, 2 tháng 1, 2015

KHÔNG ĐỀ

Gió đưa trầu thắm về trời
Hoa cau ở lại khóc người tri âm
Cũng đành một kiếp phù vân
Đau thương cho lắm cũng ngần ấy thôi.


SÁNG MÙA ĐÔNG















Hoa tuyết đậu lung linh trên vạt cỏ 8.30 AM 02/01/15

Sáng nay lạnh mặt trời không dậy sớm
Trời mù sương nắng còn ngủ trong mây
Hoa lá cũng chìm vào giấc nồng say
Con sóc nhỏ thu mình trong hốc nhỏ

Hoa tuyết đậu lung linh trên vạt cỏ
Nụ hồng hoa chúm chím khẽ mỉm cười
Hoa chuông vàng trong gió sớm lả lơi
Lòng chợt nhớ cánh hoàng hoa một thuở.

Sáng nay lạnh, gợi lên bao nỗi nhớ
Sáng mùa đông xưa, em vội đến trường
Trời mù sương đôi vai nhỏ khẽ run
Có ai đó bước theo trông rất tội.

Những hoài niệm hiện về từ muôn lối
Với ngày xưa thời áo trắng mộng mơ
Ngôi trường dấu yêu nghe sóng vỗ bờ
Ngày mưa bão hàng phi lao tơi tả.

Sáng nay lạnh, lạnh trong từng hơi thở
Lòng bâng khuâng nhặt từng chiếc lá vàng
Thu đã tàn, đông cũng vội vàng sang
Và dòng đời, vẫn trôi trong lặng lẽ.

Nguyệt Quỳnh
02-01-15

Thứ Năm, 1 tháng 1, 2015

SÁNG ĐẦU NĂM
















Cỏ đơm hoa bông đá trắng xinh xinh 8.30 AM 01/01/15

Sáng đầu năm sân vườn nhà tuyết phủ
Cỏ đơm hoa bông đá trắng xinh xinh
Những nụ hồng vẫn còn say giấc ngủ
Sáng mùa đông cảnh vật quá yên bình.

Sáng đầu năm ông mặt trời dậy muộn
Gió lang thang cất tiếng hát se lòng
Sương giăng giăng che kín cả cung đường
Em gom lại thả vào vườn mơ mộng.

Trời buốt lạnh sáng mùa đông tĩnh lặng
Lòng chợt thèm chút nắng ấm quê xa
Sưởi ấm lòng người viễn xứ xa nhà
Nắng mùa đông làm ửng hồng đôi má.

Em gọi nắng trở về lòng rộn rã
Những sợi vàng óng ả ngỡ tơ buông
Tim rung lên bao cảm xúc lạ thường
Ôi đẹp quá, hồn nghe chừng ấm áp.

Sáng đầu năm dường như lòng thanh thản
Cho yêu thương trải rộng khắp muôn nơi
Lòng vang lên khúc nhạc thật tuyệt vời
Một năm mới tràn đầy niềm hy vọng.

Nguyệt Quỳnh
01-01-15