Chủ Nhật, 29 tháng 1, 2012

CỐ HƯƠNG






Hoàng hôn nhuộm tím góc trời xa
Viễn xứ tha hương chạnh nhớ nhà
Mây trắng xây thành in khói sóng
Chiều buồn én liệng gọi thiết tha.

Cách biệt quê hương nửa địa cầu
Đường dài xa quá biết tìm đâu
Huế ơi ! gắng đợi em về nhé !
Rồi sẽ một ngày mãi có nhau.

Trời đêm lơ lững bóng thuyền nan
Rải xuống trần gian những sợi vàng
Một mảnh trăng nghiêng sầu viễn xứ
Ngàn năm thương nhớ sóng Hương Giang


Nguyệt Quỳnh

Thứ Ba, 10 tháng 1, 2012

MÙA XUÂN CỦA HUẾ


Huế yêu ơi, nắng mới đã trở về 

Em đón nhận mùa xuân đang dần đến
Trong mắt biếc Huế của em kiều diễm 
Dang đôi tay em ôm Huế vào lòng ! 

Trời sang xuân dòng Hương Giang xanh trong 
Lơ lững con đò mái chèo khua bóng nước 
Trong gió xuân giọng hò như rót mật 
" Ai đi mô chừ Tết nhớ quay về " 

Sóng Trường Tiền vỗ nhẹ nhịp tim nghe 
Em bước qua nắng rọi hồng đôi má 
Tà áo dài nhẹ bay theo làn gió 
Huế vào xuân rất đẹp, rất nên thơ ! 

Mùa xuân về cho Huế mộng, Huế mơ 
Khoác lên Huế chiếc áo choàng ấm áp
Hơi thở Huế quyện hương trầm ngan ngát
Lòng lâng lâng, cảm xúc dâng dạt dào...

Xuân của Huế hương vị thật ngọt ngào 
Tách trà sen , dĩa mứt gừng nồng ấm 
Đã cho Huế một tâm hồn sâu đậm 
Yêu vô cùng trời Huế bước vào xuân !

Nguyệt Quỳnh

Thứ Hai, 2 tháng 1, 2012

HUẾ MÙA XUÂN










Em đã nghe mùa xuân về bên Huế
Trong hương hoa, trong hơi thở đất trời
Em lắng nghe khúc hát xuân chơi vơi
Và mùa xuân dịu dàng về thật khẽ !

Bước mùa xuân êm êm, nhè nhẹ
Đã không làm xao động sóng Hương Giang
Gió mùa xuân dìu dịu , mơn man
Thổi tình xuân vào hồn con gái Huế !

Nắng mùa xuân cũng thẹn thùng e lệ
Hôn lên môi O con gái đương thì
Gió dịu dàng vuốt nhẹ đôi rèm mi
Con gái Huế vào xuân răng xinh quá !

Mưa bụi bay, Huế mùa xuân đẹp lạ
Tựa pha lê đính trên suối tóc huyền
Như ngàn sao lấp lánh giữa trời đêm
Trang điểm tóc cô dâu trong ngày cưới !

Mùa xuân Huế nồng nàn trong giọng nói
Mưa bay bay, gió ấm, nắng hanh hao
Để bốn mùa cùng hoà quyện ngọt ngào
Thành nét riêng của mùa xuân rất Huế !


Nguyệt Quỳnh

MẮT HUẾ BUỒN
















Ai gieo bụi đỏ vào mắt Huế
Cho lệ tuôn trào hoen ướt mi !
                      *
                 *       *
Huế đã biết buồn từ dạo nớ
Cái thuở tóc thề chấm ngang vai
Hoa tím bâng khuâng chiều hoang hoãi
Sầu đã len vào trong mắt nai .

Ai biết chiều ni Huế thật buồn
Ngự Bình hiu hắt bóng hoàng hôn
Hương Giang man mác ngâm cung oán
Đại Nội lặng trầm ôm nhớ thương !

Nỗi nhớ dâng tràn trong mắt Huế
Người phương xa nớ có hay chăng
Muôn đời Huế vẫn sầu cô lẽ
Mắt Huế mưa buồn mãi giăng giăng !


Nguyệt Quỳnh

HUẾ THƯƠNG


Hương Giang nước chảy lững lơ dòng
Đông về khói sóng phủ dòng sông
Nam ai réo rắt trên bến vắng
Xao xuyến bâng khuâng lắng cả hồn .

Trường Tiền bao nhịp gieo vấn vương
Áo tím em qua ru mộng thường
Bài thơ ai khắc trên vành nón
Để cả một đời mãi nhớ thương .

Núi Ngự mơ màng với thông xanh
Gió hát vi vu dỗ mộng lành
Nhạn sầu gọi bạn về xây tổ
Huế đẹp não nùng tựa như tranh .

Phương trời xa cách vẫn nhớ mong
Mơ một ngày mai được tương phùng
Huế ơi, em sẽ về bên Huế
Dang tay ôm cả Huế vào lòng !

Nguyệt Quỳnh

Chủ Nhật, 1 tháng 1, 2012

HUẾ VÀO XUÂN



Huế vào xuân trời nhè nhẹ mênh mang
Nắng thật mỏng nhưng cũng vừa đủ ấm
Sóng lăn tăn dòng Hương Giang phẳng lặng
Mây bồng bềnh cho Huế đẹp như thơ

Nắng lung linh vành nón trắng hửng hờ
Che nghiêng nghiêng đủ làm duyên con gái
Tà áo tím vương bước chân e ngại
Gót chân son thương quá dáng em gầy .

Gió mơn man ve vuốt suối tóc dài
Nhịp Trường Tiền sáu vài...dài vời vợi
Em qua cầu răng lẻ loi đến tội
Chiều vào xuân giọt lệ đọng mi buồn

Xuân đã về răng Huế vẫn cô đơn
Không có ai để cho em hờn dỗi
Bao mùa qua răng em còn mãi đợi
Nửa yêu thương lưu lạc ở mô rồi ?

Nguyệt Quỳnh