Thứ Sáu, 30 tháng 12, 2016

TUỔI HỌC TRÒ

Tặng các bạn từng theo học trường Nữ Trung Học Quy Nhơn 

Ngoài ô cửa biển rì rào sóng vỗ
Nên tâm hồn cũng lơ đãng rong chơi
Đến ngày thi bài vở quên hết rồi
Nên đành phải chiều chiều vào thư viện .

Thôi mơ mộng để tập trung ôn luyện
Tuổi học trò thi cử cũng bộn bề
Cánh phượng hồng lưu luyến với tiếng ve
Hoà khúc nhạc cùng lời ru của sóng .

Trường con gái nên lòng không xao động
Chỉ rưng rưng khi xa bạn, xa trường
Vẫn hồn nhiên chưa biết chút yêu thương
Vẫn ngây thơ đùa vui cùng sóng biển.

Nhớ tiết học khi thầy cô ngả bệnh
Cả bọn cùng kéo ra biển đùa vui
Cặp sách quăng mô đó mất rồi
Chỉ còn biết biển và trời mây nước

Những vỏ ốc xinh xinh em nhặt được
Kết thành vương miện thật ngây ngô
Thương thật nhiều những ngày tháng mộng mơ
Vẫn nghe lòng bâng khuâng mỗi khi nhớ !

Nguyệt Quỳnh 


Thứ Ba, 27 tháng 12, 2016

BẤT CHỢT




Có đôi khi một mình
Tôi ngồi khóc ngon lành như đứa trẻ
Tôi không hiểu vì sao như thế
Nhưng tôi nghe nhẹ nhỏm trong lòng

Bao nỗi buồn tôi cũng đã quên
Mắt đỏ hoe mà môi cười bẽn lẽn
Dòng nước mắt đã cuốn trôi phiền muộn
Để yêu thương vẫn mãi tràn đầy.

Cứ như thế tôi sống vui từng ngày
Cứ như thế trôi qua hết tháng ngày

Nguyệt Quỳnh
27-12-16

Thứ Bảy, 24 tháng 12, 2016

ĐÊM THÁNH










Một mùa Noel nữa lại về
Trời đông gió buốt lạnh sắt se
Bao năm bôn ba nơi viễn xứ
Lòng mãi nhớ hoài một chốn quê !
Chuông vang vang góc nhỏ giáo đường
Máng cỏ Hài Đồng rủ lòng thương
Lạy Chúa con là người ngoại đạo
Nguyện cầu Thiên Chúa xuống ban ơn.

Và đêm nay, đêm Thánh vô cùng
Trời đông sương trắng chập chùng buông
Bên anh em thì thầm khấn nguyện
Hương lửa ba sinh mãi đượm nồng.

Nguyệt Quỳnh

Noel 2016

Thứ Hai, 12 tháng 12, 2016

SÁNG MÙA ĐÔNG













Sáng mùa đông em vội vã ra đi
Trời buốt giá đèn đường chưa kịp tắt
Ở nơi đây cuộc sống luôn tất bật
Không bạn bè cũng chẳng có thân quen .
Sáng mùa đông cô độc những ngọn đèn
Đứng lặng lẽ giữa đêm dài giá lạnh
Em chợt nghe lòng mình thêm cô quạnh
Nhìn chung quanh chỉ bóng tối vây quanh .
Thương thật nhiều và nhớ những ngày xanh
Trời mùa đông sáng mờ sương đi học
Phố Quy Nhơn với bàn chân em bước
Những con đường thấp thoáng dáng thơ ngây .
Nguyễn Huệ mùa đông, bao tà áo tung bay
Trong gió sớm quyện mùi hương của biển
Con đường nhỏ bỗng trở nên kiều diễm
Trong màn sương đàn bướm trắng dịu dàng.
Áo len khoác màu xanh, đỏ, tím ,vàng...
Đã tô điểm con đường thêm rực rỡ
Sáng mùa đông vẫn ửng hồng đôi má
Chưa biết buồn con gái mắt trong veo .
Sáng mùa đông xứ lạ buồn hắt hiu
Nhớ bạn bè, nhớ ngôi trường con gái
Kỷ niệm xưa vẫn còn vương vấn mãi
Lòng bùi ngùi tiếc nuối mãi không nguôi.
Nguyệt Quỳnh

Thứ Sáu, 9 tháng 12, 2016

ĐÊM ĐÔNG

Đêm mùa đông giá lạnh
Sương trắng về giăng giăng
Hàng cây xanh đứng lặng
Hắt hiu ngọn đèn vàng...

Thứ Ba, 6 tháng 12, 2016

TÀN ĐÊM

Sương buông buốt lạnh mảnh trăng nghiêng 
Răng mắt sao khuya đọng nỗi niềm 
Thoang thoảng hương đêm vương gối mỏng
Trở mình chuông vọng đã tàn đêm. 
06/12/16

Thứ Sáu, 2 tháng 12, 2016

TRỞ GIÓ













Ai có hay chiều ni trời trở gió
Lá rơi nhiều, hoa tím rụng đầy sân
Nhặt cánh hoa hồn lại thấy bâng khuâng
Lòng chạnh nhớ những ngày xưa áo tím.

Mới ngày mô chừ đã thành kỷ niệm
Chuyện ngày xưa chừ cũng đã xa mờ
Người ngày xưa chừ phiêu bạt nơi mô ?
Khung trời xưa đã bao mùa gió đổi...

Cây bằng lăng cuối sân trường vẫn đợi
Bao mùa hoa tím nở rồi lại tàn
Bài thơ xưa chừ giấy đã ố vàng
Màu mực tím vẫn nghiêng nghiêng nét chữ.

Một thời mộng mơ, một thời thương nhớ!
Khép lại rồi sau cánh cổng sân trường
Và bây chừ tóc cũng đã pha sương
Vẫn xao xuyến khi nhớ về xưa cũ.

Chiều hôm ni Cali trời nổi gió
Hoa tím buồn tan tác rụng đầy sân.

Nguyệt Quỳnh

P/S Gió Santa Ana lại về, khô và buốt lạnh

SÁNG MÙA ĐÔNG




















Sương mù giăng dày đặc
Ngỡ lạc vào thiên thai
Bềnh bồng mây trắng bay
Ru hồn vào cõi mộng.

Gió dường như nín lặng
Hơi lạnh tím bờ môi
Chú sóc con lạc loài
Cuộn mình trong hốc nhỏ.

Đoá tường vi vừa nở
Còn ngậm hạt sương mai
Cây cỏ vẫn ngủ say
Lệ vương trên mắt lá .

Sáng mùa đông yên ả
Cảnh vật dường tương tư
Hồn như vừa chạm ngõ
Lạc vào miền hư vô.


Nguyệt Quỳnh