Thứ Năm, 16 tháng 12, 2010

CHO EM QUÊN













Cho em quên thêm một chuyện buồn
Và có lẽ số phần mình lận đận
Mong cuộc đời từ đây thôi dậy sóng
Cho tâm hồn em mãi được bình yên.

Là vầng trăng sao đời lại lênh đênh
Ôm nỗi buồn neo lưng trời vời vợi
Dẫu tròn khuyết vẫn không hề dời đổi
Sao cuộc đời lại có thể đổi thay !

Buồn riêng mang biết cùng ai giải bày
Giữa ngàn sao vẫn thấy mình lạc lỏng
Ai lấy đi niềm tin trong cuộc sống
Để giờ nầy em hụt hẩng chơi vơi.

Niềm vui của em , ai đánh cắp mất rồi
Chỉ chừa lại một nỗi buồn u ẩn
Để lời thơ phải muộn phiền sâu lắng
Để đêm dài thao thức lệ rơi tuôn...

Cho em quên...quên hết những chuyện buồn
Để cõi lòng được nhẹ nhàng thanh thản
Xin cuộc đời như dòng sông phẳng lặng
Một kiếp người , thôi đừng phải đa đoan !

Nguyệt Quỳnh
16-12-10

Thứ Tư, 15 tháng 12, 2010

TRỞ LẠI QUY NHƠN















Quy Nhơn ơi , chiều nay sao buồn quá
Em trở về sau năm , tháng cách xa 
Nhìn chung quanh cảnh cũ đã phai nhoà 
Bạn bè đâu ? mái trường xưa xa lạ ... 

Biển Quy Nhơn vẫn rì rào sóng vỗ 
Nhớ ngày xưa vào mỗi buổi tan trường
 Aó trắng tung bay , trắng cả con đường 
Trong gió lộng quyện mùi hương của biển ... 

Quy Nhơn với em thật nhiều kỷ niệm
Đồi Quy Hoà , Ghềnh Ráng những hoàng hôn
 Tháp Chàm trơ vơ , cô tịch , u buồn
 Đường Nguyễn Huệ với hàng dương liễu rũ ... 
Em nhớ con đường , nhớ từng góc phố 
Bãi biển dấu yêu một thuở học trò
 Nay trở về mà cứ ngỡ như mơ 
Người xưa ơi ! giờ còn hay đã mất ! 
Nguyệt Quỳnh
Biển vẫn còn đây , ngôi trường xưa còn đó
Bạn bè em giờ phiêu bạt phương nào ?

Thứ Tư, 1 tháng 12, 2010

BUỔI SÁNG MÙA ĐÔNG















 Một buổi sáng mùa đông 
 Bé giật mình tỉnh ngủ 
 Nắng len vào cửa sổ 
 Hôn lên đôi má hồng ... 

 Gió cũng lén vào phòng 
 Vuốt ve làn tóc rối 
 Và thì thầm gió hỏi 
 Bé thấy vui không nào ? 

 Ôi! buổi sáng ngọt ngào 
 Bé thấy lòng đổi mới 
 Tình yêu cũng vừa tới 
 Cho mắt môi rạng ngời ... 

 Nắng mùa đông tuyệt vời 
 Bé thấy lòng ấm áp 
 Nắng tình cờ bắt gặp 
 Bé đang cười một mình... 

 Nắng nhảy múa lung linh 
 Rồi nheo mắt nhìn bé 
 Nắng tủm tỉm đùa khẽ 
 Bé ơi ! bé yêu rồi ! 

 Bé hư quá đi thôi ! 
 Nắng lên cao rồi đó 
 Bé vẫn nằm mà nhớ 
 Mà mơ về xa xăm ... 


Nguyệt Quỳnh

VẦNG TRĂNG NGHIÊNG














Có mảnh trăng nghiêng lạc giữa lưng trời
Thui thủi một mình khi tròn khi khuyết
Nỗi buồn âm thầm nào ai hay biết
Mây gió lạnh lùng , ngày tháng trôi mau...

Tri kỷ , tri âm...vời vợi địa cầu
Vẫn song hành nhưng nào đâu gặp gỡ
Và khoảng cách bằng chiều dài thương nhớ
Để suốt đời chẳng hội ngộ cùng nhau .

Tạo hóa trớ trêu se sợi chỉ đào
Cho ánh trăng một mình ôm gối mộng
Vẫn bên lề cứ dõi theo cuộc sống
Cùng vui buồn , trăn trở chuyện nắng mưa...

Những đêm trăng rải ánh sáng hiền hòa
Cho mặt đất chút bình yên thư thái
Hạnh phúc là cho chẳng mong chi nhận lại
Trăng yên bình giữa trời đất bao la...

Nguyệt Quỳnh 01/12/2010