Thứ Năm, 29 tháng 11, 2012

HUẾ VẪN CHƯA TỚI MÙA ĐÔNG


Huế bây chừ vẫn chưa tới mùa đông 
Nhưng cái lạnh đã về nơi đầu ngõ 
Huế run run theo từng cơn gió 
Cho đôi bàn tay cứ xoắn lại vào nhau . 

Ở nơi xa ai có biết chi mô ? 
Huế mùa đông thâm trầm buồn não nuột 
Mưa thật nhiều ngập chìm trong gió buốt 
Ngày lại ngày nối tiếp những cơn mưa ... 

Huế mùa đông thương biết mấy cho vừa 
Quê em nghèo đông về không đủ ấm 
Trời không thương nên Huế hoài lận đận 
Để thêm nghèo , thêm khổ ai biết không ? 

Em cũng mong cho lâu tới mùa đông 
Cho nắng thu vẫn vàng trên suối tóc 
Cho tình thu đượm nồng trong đôi mắt 
Để Huế thương ru mãi khúc Nam Bình 


Nguyệt Quỳnh

HUẾ CUỐI THU














Cuối thu nắng Huế lại thêm vàng 
Xao xuyến lòng người , nhớ miên man 
Dấu xưa vết cũ vàng cỏ úa 
Lay động hồn thơ những dịu dàng ... 

Cuối thu trời Huế đổ nhiều mưa 
Trắng xoá dòng Hương khuất bến bờ 
Nước cuộn theo dòng về với biển 
Trắng cả Thành Đô_Huế mịt mờ... 

Đã biết cuối thu nên Huế buồn 
Lẫn trong tiếng gió giọng hò buông 
Nam Ai réo rắt hoàng hôn tím 
Tím cả trời thu , tím ngập hồn... 

Vẫn biết mùa thu sẽ ra đi 
Răng Huế không cam cứ nằn nì 
Cố níu mùa thu thêm chút nữa 
Lưu luyến tình thu phút phân ly ! 


Nguyệt Quỳnh

MÙA MƯA XỨ HUẾ





Mấy hôm ni trời bỗng dưng se lạnh
Nơi quê nhà chừ chắc đã vào đông
Huế mùa ni mưa tầm tã bão bùng
Dòng Hương Giang lại mịt mờ khói sóng.
Huế mùa đông ông mặt trời đi trốn
Để Huế buồn rả rích những cơn mưa
Cánh cổng hồng còn ai đón ai đưa
Chiếc áo tơi che chung chừng nghe ấm.
Đông lại về thương Huế mình nhiều lắm
Triêng gióng đầy nặng trĩu những đôi vai
Vòng xe lăn tất bật buổi sớm mai
Vẫn cam chịu không ngại chi gió buốt.
Huế mùa mưa, răng mưa hoài không ngớt
Nón lá buồn, áo tím nhớ thương ai
Nhịp cầu cong nhớ gót nhỏ trang đài
Đường Thành Nội nhớ nắng chiều phơi nhẹ.
Lòng viễn xứ vẫn hướng về quê mẹ
Biết khi mô mới trở lại Huế thương
Biết mần răng chia sẻ những tai ương
Nghe xót đau quặn lòng người xa xứ...
Nguyệt Quỳnh

HUẾ MÙA MƯA











Huế mùa mưa buồn lắm anh biết không ?
Con phố dài mưa bay , mưa bay mãi
Hàng cây xanh đứng im lìm tím tái
Dòng Hương Giang xám ngắt một màu buồn ...
Huế mưa hoài răng thương quá là thương
Cả mùa mưa cứ dồn vào trong Huế
Anh ra đi răng không về anh hỉ
Mong anh về để Huế lại mộng mơ !

Huế mưa nhiều nên em cũng tương tư
Chẳng bớt chút nào cho em thôi nhớ
Gió lạnh buốt thổi dài trên con phố
Răng anh chưa về cho Huế ấm hơn ?
Huế bây chừ mưa không ngớt rơi tuôn
Em ao ước chút nắng hồng đôi má
Mặt trời Huế có thêm anh người lạ
Anh hãy về cho Huế ngọt ngào thêm !
Huế ấm hơn lúc có bàn tay anh
Nắng cũng vàng như mắt em rạng rỡ
Huế sẽ hồn nhiên vì có anh ở đó
Anh ơi ! mau về để mưa Huế ngừng rơi !

Nguyệt Quỳnh

VỀ THĂM HUẾ














Mình sẽ cùng về thăm quê anh nhé ! 
Nơi tuổi thơ em ấp ủ bao ngày 
Đường phượng bay lộng gió với hàng cây 
Em sẽ đưa anh về chiều thu Huế ! 

Huế của em có thêm anh rồi hỉ 
Huế đã vui khi nhìn thấy em cười 
Em trở về mang theo...được một người 
Một trái tim thật nồng nàn ấm áp ... 

Em trở về dòng Hương ngân khúc hát 
Đại Nội reo ca trong ánh mặt trời 
Sóng Trường Tiền mấy nhịp chơi vơi 
Mùa thu ơi ! lòng em đang rộng mở... 

Anh và em cùng về thăm Vỹ Dạ 
Nơi ngày xưa Mặc Tử đã nặng lòng 
Nghe tim mình cùng nhịp đập thuỷ chung 
Nguyện son sắt như màu hoa sim tím . 

Màu tím Huế em vẫn hoài thương mến 
Đã thương ai muôn kiếp không đổi dời 
Nếu mai nầy mình không còn chung đôi
Anh hãy nhớ đã một lần thăm Huế ! 

Nguyệt Quỳnh

Thứ Tư, 28 tháng 11, 2012

HUẾ SAU CƠN MƯA














Sau những ngày mưa gió triền miên 
Huế hôm nay ngập tràn nắng ấm 
Nắng lung linh trên dòng Hương thơ mộng 
Nắng reo vui khắp mọi ngả đường . 

Sau cơn mưa bầu trời Huế trong hơn 
Hoa bằng lăng ven đường đã nở tím 
Màu hoa tím nhắc em nhiều kỷ niệm 
Màu thuỷ chung năm tháng chẳng thay lòng . 

Thu vẫn còn đây tràn ngập trong hồn 
Nắng thu vàng vẫn đầy trong mắt Huế 
Em lắng nghe nhịp tim rung khe khẽ 
Thả đôi dòng mắt lại thấy cay cay ... 

Hạnh phúc đã về nghe ấm đôi bàn tay 
Trong nắng Huế có nụ cười con gái 
Đây là chốn bình yên cho em mãi 
Để hồn thơ thôi khắc khoải nhớ thương ! 

Sau cơn mưa Huế xinh đẹp lạ thường 
Bao sức sống lại trào dâng mãnh liệt 
Mùa thu Huế muôn đời luôn diễm tuyệt 
Và tình thu luôn thắm thiết yên bình 

Huế thương yêu ! gửi gấm một tâm tình ! 


Nguyệt Quỳnh

HUẾ MƯA CUỐI THU


Anh đến quê em những ngày cuối thu
Khi lá vàng rơi nhiều và mùa mưa đang đến
Mưa níu bước chân cho lòng lưu luyến
Anh có bâng khuâng xao xuyến tâm hồn ?
Mưa rơi nhiều mờ mịt cả dòng sông
Nằng trốn đi mô để con đò buồn lặng
Điệu Nam Ai ngân dài trên bến vắng
Huế cũng não nùng theo sóng Hương giang.

Mưa rơi rơi để Huế buồn mênh mang
Trắng xóa Trường Tiền , giăng giăng Đại nội
Đã tới đây anh cũng đừng đi vội
Hãy lắng nghe Huế thỏ thẻ đôi lời ...
Quê hương em tội lắm ai ơi
Mùa mưa về cho Huế thêm sầu não
Cầu xin trời đừng gieo thêm gió bão
Cho Huế bình yên , con gái Huế thôi buồn.
Anh đã đến một lần với Huế thương
Khi ra đi xin đừng quên Huế nhé !
Huế vẫn nhớ trong âm thầm lặng lẽ
Mãi ngóng trông chờ đợi bóng ai về.
Nguyệt Quỳnh

Thứ Ba, 27 tháng 11, 2012

CHIỀU MƯA KỶ NIỆM













Mấy hôm ni trời mưa chi, mưa mãi
Mưa lâm thâm giống mưa Huế thủa xưa
Lặng nhìn mưa, lại thấy nhớ Huế mưa
Nhớ da diết rồi lại buồn vô cớ...

Ngày hôm nớ, chiều mưa anh còn nhớ ?
Tan trường về anh lẽo đẽo theo sau
Đường Phượng Bay trời thả những giọt Ngâu
Làm em ướt, chao ôi răng mà tội.

Mưa bay bay, ơ tề anh bước vội
Lại gần em , anh nói nhỏ : Nì O
Mặc vô đi kẻo trời lại mưa to
O ướt hết ngày mai rồi sẽ cảm.

Em nhìn quanh, anh tê răng anh dám
Có quen mô răng  anh cứ theo hoài
Chiếc áo mưa anh quàng đại trên vai
Em dị quá, người chi mà dạn rứa.

Đi bên nhau lặng im không nói nữa
Lòng lại lo Mạ thấy Mạ sẽ la
Con gái chi mà đi với người ta
Chòm xóm hỏi biết làm răng mà nói...

Từ dạo nớ, ngày mô anh cũng đợi
Tan trường về hai đứa lại sánh đôi
Đường về nhà trông cứ mãi dài thôi
Trời mưa lạnh răng lòng mình ấm lạ.

Chiều hôm ni mưa về giăng khắp ngả
Lòng chạnh buồn nhớ lại thủa mộng mơ
Tình học trò đẹp tựa một bài thơ
Bài thơ đẹp như mùa mưa xứ Huế.

Nguyệt Quỳnh
27/11/16

Chủ Nhật, 25 tháng 11, 2012

GỞI HUẾ YÊU THƯƠNG



Anh có về thăm lại Huế xưa ?
Cho em gửi yêu thương về bên nớ
Em gom nắng kết thành ngàn sợi nhớ
Gửi theo anh về quê mẹ xa vời...

Huế mùa ni mưa cứ mãi miết rơi
Mặc Hương Giang sụt sùi dòng nước bạc
Điệu Nam Bình không còn vang câu hát
Giọng Nam Ai nghe luống nỗi nghẹn ngào.

Huế mùa ni nắng đi trốn nơi nao ?
Để Hoàng Thành thêm rêu phong mái cổ
Thông đĩnh Ngự ngậm ngùi ru với gió
Thiên Mụ buồn vọng lại tiếng chuông ngân...

Huế mùa mưa tội lắm anh biết không ?
Mưa không ngớt nặng oằn đôi quang gánh
Mưa, mưa mãi biết khi mô mới tạnh
Trời không thương nên cứ đổ mưa hoài..

Huế mưa hoài hay Huế nhớ thương ai ?
Răng Trường Tiền cứ tương tư áo tím
Vành nón trắng viết bài thơ kỷ niệm
Cất mô rồi, chờ xuân đến nghiêng che.

Và ngày mai anh hỉ, có lại về
Cho em gửi món quà dâng tặng Huế
Nắng Cali rực hồng nơi quê mẹ
Sưởi ấm lòng ai nớ những ngày đông.

Nguyệt Quỳnh
25/11/16



Thứ Bảy, 24 tháng 11, 2012

HUẾ THU TÀN














Mới đó mà tàn thu rồi Huế hỉ
Nước Hương Giang chừ cũng đã thay màu
Sông hiền hoà chừ sóng đã lao xao
Cho câu hò mênh mang niềm thương nhớ.

Chiều hôm ni em về qua lối nhỏ
Cây sầu đông đứng đợi ở góc đường
Nhớ mùa xưa màu hoa tím rưng rưng
Em lặng ngắm cánh hoa bay trong gió.

Tàn thu rồi lá vàng rơi nhiều quá
Biết còn ai ngồi đếm lá mùa thu
Người bây chừ cũng đã quá xa mù
Để Huế nhớ Huế thương về xưa cũ.

Tàn thu rồi Huế vẫn buồn muôn thuở
Áo tím chiều ni em bước vội qua cầu
Nghe trong hồn vừa rơi rụng trái sầu
Cùng dư âm của mùa thu đã mất.

Nguyệt Quỳnh

Thứ Ba, 20 tháng 11, 2012

ANH CÒN NHỚ HAY ANH ĐÃ QUÊN














Anh còn nhớ hay anh đã quên 
Đường phượng bay hàng cây ngập nắng 
Chiều Hương Giang mênh mang gió lộng 
Phu Văn Lâu hiu hắt trăng buồn . 

Anh còn nhớ hay anh đã quên 
Những ngày hè phượng hồng rực rỡ 
Biển Thuận An rì rào sóng vỗ 
Dấu chân em trên bãi cát vàng . 

Anh còn nhớ hay anh đã quên  
Huế mưa buồn chiều thu lặng lẽ 
Em bên anh bàn tay nắm khẽ 
Nghe xôn xao mấy nhịp Trường Tiền ... 

Anh còn nhớ hay anh đã quên  
Chiều hoàng hôn dòng sông tím biếc 
Chuông Thiên Mụ ngân vang ly biệt 
Chia tay nhau, buồn quá mông mênh... 

Anh còn nhớ hay anh đã quên  
Mối tình thơ một thời xao xuyến 
Có lại đây chỉ là kỷ niệm 
Anh còn nhớ hay anh đã quên ? 


Nguyệt Quỳnh

Thứ Hai, 19 tháng 11, 2012

EM CHƯA VỀ THĂM HUẾ













Em chưa về thăm lại Huế 
Bởi vì xa quá Huế ơi  
Huế đừng buồn em nữa hỉ 
Cho lòng em đỡ ngậm ngùi ... 

Xa rồi nhớ Huế khôn nguôi 
Nhớ đường phượng bay ngập nắng 
Thương thương đôi tà áo trắng 
Bay bay trong gió tan trường ... 

Nhớ lắm buổi chiều sông Hương 
Êm đềm trời thu trong vắt 
Lững lờ một màu xanh ngắt 
Mênh mang giọng hò vấn vương ... 

Em chưa về thăm Huế Thương 
Nhưng lòng em luôn có Huế 
Huế hãy đợi chờ em nhé 
Mai nầy em sẽ trở về ! 


Nguyệt Quỳnh

Chủ Nhật, 18 tháng 11, 2012

NHỚ HUẾ MƯA














Em đi xa Huế ,lòng luôn nhớ 
Thương Huế thật nhiều những ngày mưa 
Hương Giang mờ mịt dòng sông nhỏ 
Trắng xoá mênh mông khuất bến bờ ... 

Nửa đêm , trong mơ nghe Huế gọi 
Giật mình nỗi nhớ lại về tìm 
Huế mưa , đêm nay ai đang đợi ? 
Gửi nhớ vào mưa chảy về tim ... 

Mưa Huế lâm thâm nghe sụt sùi 
Giọt buồn cứ tiếp nối đầy vơi 
Ai đem sầu đổ vào trong Huế 
Để Huế mãi mưa , mãi ngậm ngùi ! 


Nguyệt Quỳnh

Thứ Hai, 12 tháng 11, 2012

ÁO TÍM BUỒN














Người anh yêu chỉ có Huế và em 
Anh nói rứa răng anh đành xa Huế 
Anh hãy nhớ đừng có quên anh hỉ 
Con gái Huế thật thà nên rất dễ tin ... 

Mưa bay bay thông vi vút Ngự Bình 
Chiều mưa Huế níu chân người ở lại 
Anh ra đi dòng Hương buồn tím tái 
Em cũng buồn , Huế nước mắt rưng rưng ... 

Anh đã về bên tê ngọn Hải Vân 
Huế ở lại cả một trời thương nhớ 
Bằng lăng tím khóc người đi kẻ ở
Áo tím buồn tím cả những dòng thơ ! 

Nguyệt Quỳnh


Chủ Nhật, 11 tháng 11, 2012

HUẾ MÙA THU














Núi Ngự bây chừ sim chín rộ chưa anh ?
Nhớ ngày xưa khi thu về bên Huế
Hoa sim tím triền đồi đua nhau nở
Huế vào thu hương sắc đẹp dịu dàng...

Lững lờ trôi theo dòng nước Hương Giang
Con đò nhỏ mái chèo ai buông thả
Chiều nắng nhạt ấp e trong cánh lá
Huế thật buồn trong sắc tím hoàng hôn...

Nhớ chiều thu chung bước buổi tan trường
Anh nhặt lá đề thơ màu mực tím
Trao cho em để giữ làm kỷ niệm
Ép vào trong trang vở trắng tinh khôi !

Và bây giờ hai đứa cách đôi nơi
Bài thơ cũ còn nguyên trong ký ức
Dẫu năm tháng vẫn còn thơm mùi mực
Tình học trò mãi mãi chẳng phai phôi !

Thu lại về thương nhớ quá đi thôi
Thời xưa cũ của một thời cắp sách
Kỷ niệm xưa còn vương trong khóe mắt
Huế bây chừ đã vào thu chưa anh ?

Nguyệt Quỳnh

MƯA THU














Em về một sớm mùa thu
Bềnh bồng khói sóng phủ mờ Hương Giang
Lững lờ sương trắng giăng giăng
Một con đò nhỏ giữa dòng mênh mang...

Trường Tiền soi bóng  mơ màng
Cong cong dáng lượt vắt ngang sông dài
Trong sương thấp thoáng bóng ai
Đôi tà áo tím bay bay hững hờ ..

Về thăm Huế mộng Huế mơ
Mùa thu lá rụng nghe mưa sụt sùi
Giọt buồn thánh thót rơi rơi
Ướt lòng cô lữ bồi hồi bước chân.

Mùa thu mưa Huế lâm thâm

Vương vương suối tóc sũng lòng người đi
Mưa rơi hay lệ ướt mi
Hàng cây Đại Nội thầm thì " cố nhân " 

Mưa thu Huế đẹp não nùng

Chiều buông mắt Huế ướt buồn khôn nguôi
Dùng dằng sông lặng không trôi
Nên con gái Huế muôn đời thuỷ chung

Huế ơi yêu lắm vô cùng

Dù cho xa cách muôn trùng vẫn thương !

Nguyệt Quỳnh

Chủ Nhật, 4 tháng 11, 2012

XIN LỖI HUẾ CỦA EM


Lá vàng từng chiếc nhẹ bay
Trời thu giá buốt heo may ngỡ ngàng
Em đi ngày ấy thu sang
Bao năm viễn xứ mênh mang nỗi buồn

Em đi trời Huế não nùng

Bay bay mưa bụi cho lòng rưng rưng.
Ngoái nhìn thầm hẹn Huế thương
Thu sau mình lại tao phùng cùng nhau.

Rứa mà đã mấy mùa Ngâu

Sân thu lá rụng, bạc màu nắng quen
 Huế đừng buồn...tội cho em
Phương xa nhớ Huế ngày đêm ngóng về.

Nguyệt Quỳnh


HUẾ CỦA EM





"Em về mau... tội Huế chờ! 
Nắng vàng đã đỏ, hoen mờ sương mai 
Em về đi kẻo phôi phai 
Thềm thu lá buốt, hai vai rũ đầy..." 

Thiết tha lời Huế đâu đây

Nửa như hờn trách, nửa đầy nhớ thương
Bao thu viễn xứ tha hương
Răng lòng em mãi vấn vương dạ sầu.

Hương Giang trắng xóa trời Ngâu
Đàn chim Ô Thước bắc cầu duyên thơ
Rứa mà em ở phương mô
Răng chưa về để Huế chờ, Huế trông

Huế ơi, thương Huế vô cùng
Đừng hờn trách nữa cho lòng em đau.
Nguyệt Quỳnh

Thứ Sáu, 2 tháng 11, 2012

ĐỪNG BUỒN NGHE HUẾ


Khi mô trời Huế sang đông
Thay em đừng để Huế buồn nghe anh
Đông về Huế lạnh mưa giăng
Sụt sùi Huế khóc, Hương Giang mịt mờ.

Huế buồn từ thuở ban sơ
Bởi màu áo tím, câu hò Nam ai
Cổ lâu vương vấn gót hài
Rêu phong mái Tự, vàng phai cung Hoàng.

Trời ganh bắt Huế lầm than
Người đi xa xứ mênh mang dạ sầu
Răng chừ nắng ấm đẹp màu
Em về cùng Huế vui câu tương phùng.

Khi mô trời Huế sang đông
Thay em đừng để Huế buồn nghe anh.

Nguyệt Quỳnh
02-11-15