Thứ Hai, 31 tháng 12, 2012

TẠM BIỆT HUẾ





















Sáng hôm ni trời Huế chợt mờ sương
Thông đĩnh Ngự cũng bâng khuâng, xao xuyến
Nghe thông reo, ngắm Hoàng thành cổ kính
Dòng Hương Giang ôm ấp Huế vào lòng.

Huế của em vẫn kiều diễm vô cùng
Có nhịp cầu xinh, xưa ai về chung lối
Cây phượng già bên bờ sông còn đợi
Người đi xa lâu lắm mới trở về.


Vành nón chao nghiêng che mái tóc thề
Áo tím tung bay đôi tà cuống quýt
Huế đón em với vòng tay tha thiết
Nỗi niềm riêng thương biết mấy cho vừa.

Huế vẫn hiền hoà như Huế của ngày xưa
Vẫn giọng nói ấm trầm, tiếng dạ thưa ngọt lịm
Con người Huế luôn thật thà, thân thiện
Như dòng Hương Giang mộc mạc, lắng sâu...

Em trở về rồi vội vã đi mau
Chưa kịp viếng thăm cung Hoàng, Đại Nội
Tháng tư về ngô đồng thay áo mới
Rưng rức buồn theo gió nhẹ đưa hương.

Sáng hôm ni trời Huế chợt mờ sương
Răng ngậm ngùi nghe lòng mình quyến luyến
Xa Huế rồi mà hồn còn bịn rịn
Huế yêu ơi, em lại phải xa rồi.

Nguyệt Quỳnh
4/19


Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2012

MẮT HUẾ MÙA THU















Anh nhặt bụi hồng trong mắt Huế
Nhưng Huế vẫn buồn anh biết không ?
Huế đã thương rồi từ dạo nớ
Chẳng nói năng chi chỉ biết buồn !

Hôm ni thu ghé về thăm Huế
Aó tím mênh mang đổi áo vàng
Cúc vẫn ấp e còn phong nhụy
Dịu dàng Huế đón nắng thu sang ...

Có phải tình thu quá nồng nàn
Thổi vào hồn Huế chút mênh mang
Cho Huế mãi thẩn thờ ngơ ngẩn
Cho nước Hương Giang dậy sóng ngầm...

Ai đem mùa thu về bên Huế
Để Huế nặng lòng , Huế vấn vương
Một mai khi thu rời xa Huế
Mắt Huế thêm buồn , thêm nhớ thương !


Nguyệt Quỳnh

VÌ ĐÓ LÀ EM



Anh thương em " vì em con gái Huế "
Anh nói rứa răng không sợ em buồn
Có lẽ nào anh chỉ yêu thương
Bởi vì em chính là con gái Huế !
Hãy yêu em vì tâm hồn em hỉ
Vì nét thơ ngây, thuỳ mị của em
Hãy yêu em vì ánh mắt dịu hiền
Tấm lòng yêu thương cùng trái tim nhân hậu ...
Tâm hồn em sẽ không hề thay đổi
Dù tháng năm nhan sắc có phai tàn
Tình yêu em vẫn luôn mãi chứa chan
Tiếng dạ thưa ngọt ngào còn mãi mãi...
Con gái Huế cũng như bao con gái
Cũng thẹn thùng, nũng nịu , hờn ghen...
Hãy yêu em bởi "VÌ ĐÓ LÀ EM"
Đừng nhất thiết vì em con gái Huế !
Nguyệt Quỳnh

Thứ Bảy, 29 tháng 12, 2012

DÒNG SÔNG QUÊ EM













Ai cũng có một dòng sông quê hương 
Vẫn chảy mãi suốt một thời niên thiếu 
Em cũng có một dòng sông kỳ diệu 
Như tâm hồn con gái mới biết thương ! 

Sông quê em ngan ngát hương cỏ thơm 
Cho dòng nước ngọt ngào thêm quyến rủ 
Khi hạ đến phượng trên cành thắm đỏ 
Cũng làm duyên soi bóng xuống dòng sông ... 

Sông quê em chảy đến mọi tâm hồn 
Rồi lượn quanh ôm kinh thành bé nhỏ 
Trên dòng sông có nhịp cầu thương nhớ 
Có giọng hò vang vọng mỗi hoàng hôn ... 

Dòng sông buồn màu sắc thay đổi luôn 
Sáng xanh trong, trưa vàng, chiều thẩm tím 
Ai đến Huế , ra đi còn bịn rịn 
Lòng luyến lưu, xao xuyến một dòng Hương ! 

Nguyệt Quỳnh

O HUẾ BÂY CHỪ


O Huế bây chừ không như ngày xưa
Nét khuê các, đài trang không còn nữa
Ngày lại ngày sau mỗi chiều tan sở
Việc học, việc nhà vẫn mãi không vơi...

O Huế bây chừ ít ngắm gương soi
Thôi nũng nịu và không còn e lệ
Dẫu yếu đuối nhưng tinh thần mạnh mẽ
Máy móc vận hành chẳng kém chi ai.

O Huế bây chừ đã hết run tay
Không như ngày xưa chẳng dám đi xe đạp
Xa lộ, freeway đường xa bao dặm
Xe nhỏ, xe to, O lái vững vàng.

O Huế ngày ni cũng vẫn dịu dàng
Giữa xứ người O nói năng nhỏ nhẹ
Giọng mô...tê vẫn là rất Huế
Tiếng dạ, thưa... nghe ngọt lịm như đường...

O Huế bây chừ tóc vẫn xoả ngang lưng
Vẫn mặc áo dài lên chùa lễ Phật
Yêu màu tím thuỷ chung son sắt
Thích ngắm trời mưa rồi buồn vu vơ...

O Huế bây chừ vẫn mộng, vẫn mơ
Lúc nhàn rỗi lại tập làm " thi sĩ "
Thơ O viết từ những điều bình dị
Bài thơ đầu O gởi Huế yêu thương !

O Huế bây chừ rất đỗi bình thường
Tận tuỵ gia đình như bao cô gái Việt
Ấp ủ trong tim tình quê tha thiết
Dù ở mô Huế cũng mãi trong lòng.
Nguyệt Quỳnh
02/12/16

O Huế bây chừ đã khác ngày xưa
Không còn trẻ để mà mơ với mộng
Nhưng đủ già để biết yêu cuộc sống
Đời bình yên không vướng bận ưu phiền.

HUẾ ĐÃ XA















Hoàng hôn nhuộm tím ráng chiều đông
Hương Giang thờ thẩn ngẩn ngơ dòng
Kinh thành sương phủ mờ lối cỏ
Nẻo về xa quá có ai mong ?

Chiều đông mờ mịt bóng hoàng hôn

Huế nhớ thương ai dõi mắt trông
Nam ai da diết câu hò lặng
Biết gửi về mô những tơ lòng

Người đã xa xăm để Huế buồn

Ân tình gửi lại sóng dòng Hương
Bài thơ ngày cũ đành dang dở
Huế giữ cho mình tím thuỷ chung .

Nguyệt Quỳnh

Thứ Ba, 25 tháng 12, 2012

CON XỨ HUẾ















Là con Huế nên nặng lòng với Huế 
Có chi mô anh thắc mắc nữa thôi 
Không có em mưa Huế vẫn cứ rơi 
Và mùa thu vẫn vàng gieo nhung nhớ ... 

Là con Huế nên lòng luôn có Huế 
Dẫu đi xa Huế vẫn ở trong lòng 
Huế thu buồn giăng kín một dòng sông 
Tím hoàng hôn tím hồn em vời vợi... 

Huế mưa thu có ai còn mong đợi ? 
Một người đi không hẹn được ngày về 
Ôm nỗi buồn và nỗi nhớ xa quê 
Chỉ biết gởi vào vần thơ vụng dại 

Em nhớ Huế và em yêu Huế mãi 
Như nước Hương Giang chẳng đổi thay dòng 
Mầu tím buồn man mác của thuỷ chung 
Em gìn giữ và một lòng cùng Huế ! 

Nguyệt Quỳnh

Thứ Bảy, 22 tháng 12, 2012

NHỚ HUẾ






















Chiều mưa buồn em nhớ Huế, nhớ anh
Nhớ những cơn mưa đầu đông lướt thướt
Huế mùa mưa thâm trầm buồn não nuột
Đông Ba lưa thưa, Thương Bạc lạnh lùng

Văn Lâu buồn " ôn cố tri tân"
Ngọ môn chơ vơ, Kỳ đài đứng mãi
Chuông Từ Đàm từ xa vọng lại
Chiều Huế mưa lòng cũng ngậm ngùi .

Tịnh Tâm buồn đón những hạt mưa rơi
Sen đã ngủ từ mùa đông sang hạ
Chỉ còn lại hắt hiu từng cơn gió
Để lạnh lùng rét buốt Huế bơ vơ ...

Em nhớ anh, nhớ Huế của chiều mưa
Răng trời Huế cứ mưa chi mưa mãi
Những hạt mưa thay cho lời em nói
Răng tình mình như sương khói mong manh...

Trời vẫn mưa , sầu vẫn cứ vây quanh
Em không khóc mà đôi dòng lệ ướt
Mùa đông về mưa thêm giá buốt
Người xa xôi tình vẫn chưa nguôi !


Nguyệt Quỳnh

HUẾ BUỒN













Ai biết chiều ni Huế lại buồn
Mắt cười rưng rức bóng hoàng hôn
Khói sương bảng lảng mờ nhân ảnh
Ngõ hồn hoang vắng tiếng tơ buông .

Người đã xa rồi tình cũng xa
Còn lại bên sông bóng nhạt nhoà
Hoa nắng thôi cài trên tóc biếc
Cuối chiều hoang hoãi nắng phôi pha

Mới đó mà chừ đã xa xăm
Dư âm còn lại khúc thương cầm
Ai đem nước mắt giăng chiều tím
Cho Huế nghẹn ngào gọi cố nhân .


Nguyệt Quỳnh

Thứ Sáu, 21 tháng 12, 2012

NẮNG HUẾ MÙA ĐÔNG













Sau những ngày mưa dầm không ngớt hạt
Sáng hôm ni nắng ấm lại trở về
Còn mang theo sợi nhớ ở bên tê
Rắc lên Huế những gam màu rực rỡ...

Nắng lung linh trải dài theo con phố
Lấp lánh Hương Giang, soi dáng Trường Tiền
Áo tím qua cầu, nón trắng che nghiêng
Để gió thẹn thùng khắc bài thơ trên nón.

Nắng sớm mai trong veo như lụa nõn
Kết hoa vàng lên những hàng me
Nắng xoay tròn theo những vòng xe
Chở hy vọng, niềm vui đi muôn lối...

Nắng tô hồng cho ngôi trường con gái
Vang tiếng cười trong trẻo thuỷ tinh
Cánh cổng hồng vẫn đứng mần thinh
Để cho ai cứ một đời luyến tiếc.

Ai nhốt nắng vàng vào trong mắt biếc
Cài tóc mây bằng hoa nắng vu vơ
Để cho hồn lãng khách phải tương tư
Lòng bâng khuâng theo từng con nắng mỏng.

Mặt trời Huế ngày mùa đông ấm áp
Như bàn tay con gái Huế dịu dàng
Như nụ cười con gái Huế miên man
Để khi xa lòng cứ hoài mãi nhớ
Nguyệt Quỳnh
21-12-16




Thứ Năm, 20 tháng 12, 2012

BÊN SÔNG HƯƠNG





Bên sông Hương chiều nay ai đứng lặng 
Dõi mắt nhìn về phía chân trời xa
Dòng nước xanh lờ lửng , hiền hoà
Lòng xao xuyến thấy thương và thấy nhớ !

Phương trời xa có người con gái nhỏ
Vẫn lặng thầm nhặt những lá mùa khô
Đông đã về cây còn lại cành trơ
Những chiếc lá đã bay xa...xa mãi

Bên sông Hương chiều nay ai đứng đợi 
Người đi xa vẫn chưa trở về tìm
Một chút gì nhoi nhói ở buồng tim
Sóng dòng Hương vô tình nhè nhẹ vỗ !

Nguyệt Quỳnh

Chủ Nhật, 16 tháng 12, 2012

VỀ VỚI HUẾ




" Cầu Trường Tiền sáu vài mười hai nhịp
Thương nhau rồi thì xin kịp về mau..."
Câu hò ngày xưa vẫn còn đó
Người cũ bây chừ ở nơi mô ?
                    *
              *          *
Người đi có nhớ con đò ?
Nhớ dòng sông cũ câu hò ngày xưa ?
Huế buồn nên trời đổ mưa
Mưa rơi ướt Huế lạnh bờ Hương Giang.

Bài thơ cũ còn dở dang
Người đi xa quá để trang thơ buồn
Chiều ni núi Ngự sương buông
Nhạn sầu gọi bạn nghe hồn xót xa...

" Gió đưa cành trúc la đà "
Từ Đàm chuông vọng ngân nga gọi chiều
Văn Lâu hoang vắng tịch liêu
Trăng mờ bến Ngự thuyền neo đợi chờ...

Người đi còn nhớ Cố Đô ?
Hãy về thăm Huế mộng mơ thuở nào
Trường Tiền dậy sóng lao xao
Đôi tà áo tím qua cầu gió bay...

Tịnh Tâm buông tiếng thở dài
Hương sen dìu dịu mà say đắm lòng
Người đi để Huế ngóng trông
Đợi chờ năm tháng mỏi mòn lời ru....

Ai về thăm Huế ngày mưa
Nghe con gái Huế "dạ thưa" ấm lòng !

Nguyệt Quỳnh
20-10-2012

Thứ Bảy, 15 tháng 12, 2012

RĂNG HUẾ BUỒN


Anh biết vì răng Huế hay buồn ?
Cứ làm mưa mãi, mưa mãi tuôn 
Có lẽ nhớ anh là phần nhỏ 
Em nghĩ là... chắc Huế đang ghen ... 

Anh biết vì răng mưa Huế lâm thâm ?

Làm dòng sông xám, bầu trời xám 
Huế cứ cô đơn, buồn, ảm đạm 
Ai cũng nghĩ rằng, Huế buồn thiu ! 

Nhưng anh biết không ? có những buổi chiều 

Nắng cuối ngày, đổ dài trên con phố 
Cả dòng Hương giờ là màu tím Huế
Sắc tím cuối ngày để nhớ rưng rưng .

Rồi có những trưa hè trên tầng không 

Những cánh diều tung bay no gió 
Có ai thấy Huế buồn lúc đó 
Chắc tại vì Huế, cũng bâng khuâng ! 

Huế làm mưa chỉ bởi Huế nhớ anh 

Huế chẳng muốn chia sẻ anh cho ai cả 
Giống như giọt sương hóa thành đá 
Huế chỉ muốn anh là của Huế thôi ! 

Cũng có lúc Huế bừng nắng lại 

Nắng để hồng đôi má của em  
Và ấm lòng trái tim nhỏ yếu mềm
Huế là vậy, chỉ là ghen, là nhớ.

Nguyệt Quỳnh

12/2012

HUẾ THƯƠNG





Nghiêng nghiêng chiếc nón bài thơ 
Áo dài tím Huế phất phơ đôi tà 
Xinh xinh dáng ngọc thướt tha 
Qua cầu dậy sóng đôi bờ Hương Giang. 

Mười hai nhịp bỗng mơ màng 
Tràng Tiền ngơ ngẩn mênh mang câu hò 
Huế thương vẫn đợi vẫn chờ 
Bóng người viễn xứ mịt mờ khói sương. 

Chiều ni chạnh nhớ cố hương 
Nhớ tà áo tím vấn vương lòng người 
Ai từng yêu Huế một thời 
Khi xa lòng mãi ngậm ngùi nhớ thương. 

Nguyệt Quỳnh

NÌ O HUẾ !

Nghe Me kể về sông Hương, núi Ngự
Đất Thần Kinh với điện ngọc, cung vàng
Con gái Huế hiền, thuỳ mỵ, đảm đang
Anh mơ ước một lần về quê mẹ.

Trời khiến xui anh quen em, O Huế
Giọng nói dịu dàng, nhỏ nhẹ, dễ thương
Tiếng dạ thưa nghe ngọt lịm như đường
Chưa gặp mặt răng lòng anh xao xuyến !

Nì O Huế ! Có chi mô e thẹn
Trái tim anh O đánh cắp mất rồi
Cứ thẩn thờ mong gặp mặt mới thôi
Răng lạ rứa, anh bắt đền O đó !

Nửa địa cầu trước tê răng xa quá
Chừ có O anh lại thấy thật gần
Nhìn O cười lòng anh chợt bâng khuâng
Cứ như rứa theo anh vào cơn ngủ .

Mạng ảo mênh mông răng mà bé nhỏ
Chim én buồn vì không thể đưa thư
Cầu online đã nối nhịp đôi bờ
Bên nớ, bên ni không còn xa cách.

Nì O Huế, anh xin O đừng trách
Công việc bộn bề nên chưa thể về thăm
Hẹn một ngày sẽ trở lại quê hương
Thăm quê mẹ và thăm em, O hỉ !

Sống tha phương chưa một lần đến Huế
Nhưng anh đã yêu thương Huế vô cùng
Yêu dòng Hương , yêu màu tím thuỷ chùng
Chừ có em anh càng yêu Huế mãi...

Nguyệt Quỳnh
15/12/18

Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

MẮT HUẾ BUỒN



Mây xám giăng giăng mắt Huế buồn
Mênh mang khói sóng phủ dòng Hương
Sương chiều bảng lãng ru lòng phố
Gió lạnh đôi bờ gọi yêu thương .

Chớm đông lất phất mưa bụi bay
Rưng rưng lệ ướt thấm mi gầy
Chiều ni mắt Huế răng buồn rứa
Nhỏ giọt trang đài khóc thương ai ?

Huế tiễn mùa thu não cả lòng
Hồn thu neo lại những ngày đông
Sầu đông hoa tím buồn trong gió
Còn giữ trong tim chút hương thầm ?

Người đến rồi đi để Huế buồn
Tâm tình gửi lại sóng dòng Hương
Bài thơ cho Huế thôi đừng viết
Để mắt Huế buồn mãi nhớ thương .


Nguyệt Quỳnh

GỬI ANH CHÚT HUẾ








Em gửi cho anh, chút nắng đông
Nắng Huế mùa đông, nắng thật hồng
Nắng chẳng chói chang như ngày hạ
Nắng ấm lòng, trải nhẹ phố mơ.
Em gửi cho anh, chút Huế xưa
Chút trầm mặc, hoang sơ thành quách
Câu hò Huế nao lòng du khách
Chút trầm buồn trong tiếng chuông đưa..
Em gửi cho anh, một chút mưa
Một chút lạnh, lê thê, ẩm ướt
Thương em về, trời mưa lướt thướt
Em qua cầu, mưa ướt áo em.
Em gửi cho anh, chút quà quen
Một chút bánh, chút chè, chút bún
Gửi cho anh thêm cơm, bún hến
Chút đậm đà, hà hít vì cay.
Em gửi cho anh, một chút thôi
Một chút nhớ, chút quen, chút lạ
Muốn gửi anh thật nhiều, tất cả
Tình cảm lạ lùng, Huế nhớ ai.
Nguyệt Quỳnh

Thứ Hai, 10 tháng 12, 2012

YÊU HUẾ














Ai đã từng có một thời yêu Huế 
Dù cách xa nhưng Huế ở trong lòng 
Không mất đi Huế vẫn mãi mãi còn 
Như sợi tơ vương buộc ràng thật chặt 

Em yêu Huế những hoàng hôn tím ngắt 
Yêu dòng Hương chiều xuống thấp thật buồn 
Yêu Huế mưa trắng xoá một trời thương 
Nên xa Huế lòng cứ thương nhớ Huế! 

Nguyệt Quỳnh

Chủ Nhật, 9 tháng 12, 2012

HUẾ MƯA CHIỀU














Huế buồn , anh buồn , em lại buồn hơn 
Đã xa rồi lòng vẫn còn lưu luyến 
Chiều Hương Giang hoàng hôn buông sắc tím 
Nhớ câu hò , giọng nói mãi còn thương ! 

Huế mưa buồn nên lòng cũng vấn vương 

Em lang thang giữa thâm cung huyền bí 
Suốt con đường có hàng cây phượng vĩ 
Mưa bụi bay , mắt ướt mặn môi mềm ... 

Em tìm về với bến Ngự bình yên 

Ngắm trăng lên một mình ôm nỗi nhớ 
Thuyền buông neo đợi chờ người năm cũ 
Người xa xôi bến vắng thấy nao lòng! 

Huế mưa chiều buồn lắm anh biết không ? 


Nguyệt Quỳnh

Thứ Bảy, 8 tháng 12, 2012

TÌM EM




Anh đi tìm em giữa Huế yêu thương
Em vẫn còn đây răng mà xa cách rứa
Dòng Hương Giang vẫn êm trôi lờ lững
Anh đã tìm về con đường mộng ngày xưa ...

Thưở ban đầu hai đứa vẫn vô tư

Em bên anh lòng vui như mở hội
Răng bây chừ lại xa xôi quá đỗi
Anh bên ni em bên nớ thấy đau lòng !

Cầu Tràng Tiền vẫn còn đợi còn mong

Áo em tím màu hoàng hôn của Huế
Màu sim tím , anh yêu màu chung thuỷ
Em vẫn giữ gìn dù hai đứa hai nơi !

Anh về tìm em , Huế lại thêm vui

Em ngập ngừng dạ thưa ... như lần đầu gặp gỡ
Chim núi Ngự đã tìm về tổ cũ
Người đi xa chừ cũng đã quay về !

Bến Văn Lâu vẫn còn nhớ câu thề

Anh ở lại thôi đừng đi nữa hỉ
Hãy ở lại nghe tiếng em thủ thỉ
Em vẫn đây mà ...vẫn đợi chờ ai !

Nguyệt Quỳnh

Thứ Sáu, 7 tháng 12, 2012

VIẾT CHO HUẾ NGÀY MƯA BÃO











Huế bây chừ chìm ngập trong màn mưa 
Mưa như trút , trắng xoá bầu trời Huế 
Từng hàng cây ngả nghiêng theo cơn gió 
Dòng Hương Giang cuộn xiết đôi bờ thương ! 

Nước dâng lên , lênh láng khắp ngã đường 
Tháng mười về Huế oằn mình trong bão 
Trời không thương, Huế đau buồn áo não 
Nắng hạn mưa dầm, cay nghiệt quá thôi ! 

Huế xác xơ trong mưa gió tơi bời 
Còn đâu nữa Huế mùa thu êm ả 
Em nguyện cầu Huế qua cơn sóng cả 
Yêu Huế nhiều ! thương Huế quá Huế ơi ! 


Nguyệt Quỳnh