Thứ Hai, 30 tháng 9, 2019

RỜI XA VÒNG TAY MẸ













Những đứa con mẹ rứt ruột sanh ra
Đã lần lượt rời xa vòng tay mẹ
Để dựng xây một gia đình nhỏ bè
Lẽ tự nhiên sao vẫn thấy xao lòng...

Con chăm lo cho hạnh phúc riêng mình
Mẹ mừng vui sao môi nghe mằn mặn
Căn nhà xưa giờ đây thêm trống vắng
Vắng bóng con, vắng giọng nói tiếng cười...

Xa mẹ ba, con hoà nhập biển đời
Lắm phong ba và cũng nhiều bão táp
Hãy giữ lửa cho ngôi nhà ấm áp
Thuận vợ chồng, cùng tát cạn biển Đông.

Căn nhà chung luôn rộng cửa đón mừng
Khi mỏi mệt hãy quay về con nhé
Những khó khăn ta cùng nhau san sẻ
Con an lòng, mẹ luôn dõi theo con!

Nguyệt Quỳnh

Thứ Bảy, 28 tháng 9, 2019

MỘT THOÁNG NGÀY XƯA










Nắng ngập ngừng mở cửa đón mùa sang
Thu  nhẹ nhàng đã về trong cánh gió
Anh có hay mùa tựu trường rồi đó
Nhắc một thời thương áo trắng quá thôi !

Mùa thu về nhớ ngày đó xa xôi
Có cậu bé lén thầy trong giờ học
Viết thơ tình trao cho cô bé nhóc
Cả lớp biết rồi , xấu hổ quá thay !

Lại bị phạt , thầy đánh khẽ hai roi
Cậu bé không đau nhưng sao cô bé khóc
Giọt lệ trào long lanh nơi khóe mắt
Cậu bé nghe lòng chùng xuống một nốt thương !

Giờ ra chơi cô bé cứ rưng rưng
Nhìn bàn tay bạn minh hằn dấu đỏ
Trao vội vàng gói ô mai nho nhỏ
Cậu bé cười bốn con mắt reo vui...

Ký ức xưa giờ đã thức dậy rồi
Ngày xưa cũ sao êm đềm quá vậy
Bao kỷ niệm vẫn còn trên trang giấy
Nét hồn nhiên màu mực tím còn đây !

Mùa thu về vừa chớm gió heo may
Cô bé xưa vẫn nhớ về ngày cũ
Cậu bé xưa giờ phương trời nào đó
Có nghe lòng xao xuyến lúc thu sang ?


Nguyệt Quỳnh

Thứ Tư, 18 tháng 9, 2019

KHÚC TÌNH THU




















Thu trở về hồn chợt thấy bâng khuâng
Nhìn lá rụng lại nghe lòng xao xuyến
Chuyện ngày xưa chừ đã thành kỷ niệm
Vẫn đẹp hoài trong góc nhỏ trái tim .

Thu đã về với mây trắng bồng bềnh
Nắng thật mỏng mênh mang màu áo lụa
Hương mùa thu hoa cúc vàng vừa nở
Thoang thoảng ngọt ngào trong tiếng thơ ru .

Gió mang theo hơi thở của mùa thu
Nghe ngất ngây như nụ hôn ngọt lịm
Lựu trên cành cũng vừa hửng chín
Tựa má em hồng bẽn lẽn thuở mới yêu .

Thu về đây cúc nở thắm đường chiều
Níu bước em mỗi ngày qua lối nhỏ
Mùa thu ơi sao mà thương, thương quá
Đã đến rồi xin đừng vội ra đi...

Nguyệt Quỳnh
16/09/19

Thứ Hai, 9 tháng 9, 2019

CON ĐƯỜNG XƯA EM ĐI













Mới đó , đã bao mùa lá rụng
Con đường xưa từng in dấu chân quen
Đã xa rồi còn đâu nữa bóng em
Để hàng cây xạc xào ru gió nhớ ...

Con đường xưa mỗi chiều em qua đó
Hoa nắng vàng hôn suối tóc nhung mềm
Lá bay bay trong gió cũng hờn ghen
Đường hoa mộng của khung trời tuổi ngọc

Con đường xưa còn hoài trong ký ức
Mùa tựu trường lá rải lối em đi
Giờ không em lá còn nhớ nhung gì
Anh có đi một mình trong chiều tím ?

Em ra đi để lại chùm kỷ niệm
Trên những mùa lá rụng trải con đường
Gửi lại đây bao vương vấn yêu thương
Anh giữ lấy cất giùm em anh nhé !

Con đường xưa đã bao lần thay lá
Là bao mùa em xa cách quê hương
Con đường xưa vẫn còn đó mái trường
Và ký ức vẫn đẹp hoài một thuở .


Nguyệt Quỳnh

Thứ Năm, 5 tháng 9, 2019

KÝ ỨC NGÀY THƠ










Thu đã về ký ức tưởng ngủ quên
Chợt thức dậy qua những dòng thương nhớ
Mùa tựu trường cánh chim non về tổ
Đâu một thời để mãi nhớ , mãi thương.

Người yêu thơ chừ lưu lạc ly hương
Vẫn luôn nhớ , luôn thương về kỷ niệm
Những bài thơ còn thơm mùi mực tím
Cánh phượng hồng trang lưu bút ngày thơ...

Vẫn hiện về trong những giấc ngủ mơ
Mưa bay bay áo trắng em ngày ấy
Ai bước theo cho đường dài thêm mãi

Tuổi học trò nào dễ mấy ai quên!

Nguyệt Quỳnh