Thứ Bảy, 30 tháng 4, 2016

TRỞ LẠI










Ta trở về nơi ta đã ra đi
Thềm vắng, sân vườn xơ xác quá
Lối cũ vẫn đây mà nghe chừng như lạ
Nửa mảnh hồn đã gửi lại quê hương.

Ta lại về tiếp tục kiếp tha phương
Vẫn lặng lẽ với những gì đang có
Bạn cùng gió mây, thân cùng cây cỏ
Những ngày dài lại vội vã trôi qua.

Ta đã xa chốn đô hội phồn hoa
Để lại nơi đây những ân tình sâu nặng
Giọt nước mắt giữa đêm dài thăm thẳm
Đâu thể làm quay ngược lại thời gian.

Ta trở về lòng khắc khoải, mênh mang
Đành gửi lại nỗi nhớ thương da diết
Tạm biệt nhé, những tháng ngày quấn quýt
Hẹn tương phùng trong một sớm xuân sang.


Nguyệt Quỳnh
30-04-16

Thứ Sáu, 29 tháng 4, 2016

CHIA TAY













Trong giây phút chia tay
Cảm xúc dâng thật đầy
Chỉ lặng im không nói
Mắt nhạt nhoà khói cay...

Tân Sơn nhất sáng nay
Người đi lòng bịn rịn
Con nắng buồn đưa tiễn
Ngọn gió buồn xôn xao.

Cánh chim vút lên cao
Để lại bao thương nhớ
Thành phố quen dần nhỏ
Hàng cây mờ mờ xa...

Qua ô cửa phi cơ
Mây giăng mắt mịt mờ
Quê hương em vẫn đó
Ngỡ dường như trong mơ .

Một thoáng thành xa xăm
Người đi thấy nặng lòng
Còn bao điều chưa nói
Đành cất giữ trong tim...

Nguyệt Quỳnh

Thứ Ba, 19 tháng 4, 2016

BÀ NÀ CỔ TÍCH


Một sớm tinh mơ em đến đây
Mặt trời hí hững chào đón ngày
Lơ lững giữa trời hồn đi dạo
Cứ ngỡ thiên đình trong mắt say.

Núi tiếp núi, mây vờn mây
Rừng xanh ngăn ngắt, lớp lớp dày
Bảng lảng sương mù ôm suối Mộng
Cổ tích ai đem dựng nơi này...

Đền đài , vương quốc thật nguy nga
Lung linh Lộc uyển , lá chen hoa
Bồng lai, tiên cảnh Bà Nà đỉnh
Dệt gấm, thêu hoa kết ngọc ngà.

Nắng gác non tây nhuộm ráng chiều
Trở về hạ giới hồn lãng phiêu
Một lần qua đó lòng hoài nhớ
Chuyện cổ ngày xưa vẫn mãi yêu !

Nguyệt Quỳnh
Bà Nà, 19-04-16

Thứ Hai, 18 tháng 4, 2016

PHỐ CỔ CHIỀU NAY
















Phố cổ chiều nay bỗng lạ thường
Đón O con gái ở xa phương
Ngập ngừng chân bước trên ngõ lạ
Lạ lắm mà sao lại thấy thương !

Hoàng hôn dắt nắng về cuối trời
Rêu phong mái ngói gió mưa phơi
Phố xưa nhà cổ hồn sâu lắng
Chân bước đi, lòng chẳng nỡ rời.

Thu Bồn còn đó dấu hoang sơ
Hội An bến cũ có ai chờ?
Thuyền đi còn vấn vương lòng phố
Bến buồn không sao sóng thẩn thờ.

Phố Hội lắng hồn trong tích xưa
Đèn treo khắp lối gió xa đưa
Hoa đăng lờ lững trên sông nhỏ
Lưu luyến người đi nói sao vừa.

Nguyệt Quỳnh
Hội An, chiều 18-04-16

Chủ Nhật, 17 tháng 4, 2016

NGŨ HÀNH SƠN













Cheo leo vách núi vợi vời cao
Hang động thâm cung hun hút sâu
Khen ai khéo tạo nên Non Nước
Sừng sững giữa trời mặc bể dâu.

Non Nước, chiều 16-04-16

TRỞ LẠI THÁNG TƯ








Em trở lại tháng tư
Phượng đầu cành vừa nhú
Những búp non hé nụ
Lửa hạ đã thắp đầy !

Tiếng ve trong vòm cây
Râm ran gọi hè đến
Tháng tư chừng lưu luyến
Mùa thi đã gần kề...

Ve kêu gọi hè về
Cung trầm nghe não nuột
Thêm một mùa hạ ướt
Long lanh mắt em buồn !

Tháng tư nắng vàng hơn
Ươm nồng trên phiến lá
Để cháy mùa đỏ hạ
Cho má em thêm hồng !

Kỷ niệm lắng vào hồn
Tháng tư về gợi nhớ
Ngày xưa vẫn còn đó
Áo trắng hiền ngu ngơ !
Nguyệt Quỳnh
17-4-2012

Thứ Bảy, 16 tháng 4, 2016

NHỮNG CHIẾC CẦU VẮT NGANG LÒNG THÀNH PHỐ











Chỉ cách Huế bởi một ngọn Hải Vân
Không là anh em sao giống nhau quá đỗi
Cũng núi, cũng sông, những con đường thơ mộng
Ai ghé thăm cũng thấy xuyến xao lòng.

Dòng sông Hàn mềm mại xanh trong
Bao nhịp cầu vắt ngang lòng thành phố
Đêm cầu Rồng phun tia lửa đỏ
Chiếc cầu quay thắp sáng cả lòng sông.

Thành phố về đêm huyền ảo vô cùng
Những dãi lụa lung linh soi bóng nước
Đà Nẵng hôm nay đố ai mà biết được
Có bao người thầm lặng đã góp công.
Nguyệt Quỳnh
16-04-16

THÀNH PHỐ CỦA ANH













Em đến thăm thành phố của anh
Biển xanh xanh dạt dào ngàn sóng vỗ
Cánh dù trôi giữa bầu trời lộng gió
Bãi Mỹ Khê cát trắng níu chân son.

Dòng sông Hàn thơ mộng xanh trong
Bao nhịp cầu vắt ngang lòng thành phố
Đêm cầu Rồng phun tia lửa đỏ
Chiếc cầu quay thắp sáng cả lòng sông.

Linh Ứng Tự chập chùng, mênh mông
Em thấy mình nhỏ bé vô cùng
Biển trời hòa một màu xanh ngắt
Tâm bình yên, đây cõi non bồng !

Cheo leo vách đá Ngũ Hành Sơn
Hang động thẳm sâu huyền bí vô cùng
Chót vót non cao cổng trời rộng mở
Nhìn xuống nhân gian non nước hữu tình.

Thành phố của anh diễm lệ, lung linh
Những con đường sao thân quen quá đỗi
Tạm biệt nhé biết khi mô gặp lại
Đà Nẵng mến yêu, vương vấn bao tình.
Nguyệt Quỳnh
15-04-16

HÒ HẸN









Hò hẹn mãi cuối cùng rồi cũng đến
Ngày gặp nhau lòng rộn rã vui mừng
Lạ ghê chưa , răng mắt cứ rưng rưng
Nghe nghèn nghẹn không thốt ra thành tiếng.

Xa thật xa nên cứ hoài mãi hẹn
Như đôi bờ cứ mong ngóng trông nhau
Biết nhờ ai bắc lại một nhịp cầu
Cho hai đứa chúng mình cùng gặp gỡ.

Không gặp nhau chắc rằng lòng rất nhớ
Gặp được rồi lại thèn thẹn vu vơ
Phút ban đầu , răng cứ nghe ngờ ngợ
Có phải chăng đã biết tự bao giờ.

Nguyệt Quỳnh

Thứ Sáu, 15 tháng 4, 2016

BIỂN MỸ KHÊ




Đến thăm Đà Nẵng chiều nay
Mỹ Khê quyến rũ đắm say lòng người
Xa khơi vài cánh buồm trôi
Một màu xanh ngắt biển trời hoà nhau.

15-04-16





ĐÀ NẴNG


Lần đầu mình trở lại Đà Nẵng sau mấy chục năm dài. Đà Nẵng ngày xưa, xưa lắm trong ký ức thơ bé với những bãi cát dài đi hoài không hết. Đà Nẵng ngày nay đẹp lung linh với nhiều cây cầu vắt ngang sông Hàn, Bãi Mỹ khê đẹp hoang sơ, cát trắng mịn, sóng hiền hoà, trời biển hoà quyện vào nhau một màu xanh biếc. Đà Nẵng nắng mà không nóng , trong không khí dường như có những hạt nước vương vương quyện  mùi hương của biển...
 Đà Nẵng có nhiều danh thắng kỳ vỹ, con người Đà Nẵng thân thiện, nhiệt tình.
Ai đã đến đà Nẵng một lần sẽ lưu luyến không quên...

15-0416

Thứ Năm, 14 tháng 4, 2016

THÁNG TƯ_TẠ TỪ














Hạ đã về mình lại phải chia tay
Trời tháng tư phượng buồn đang đua nở
Màu đỏ thắm như máu tim thắm đỏ
Chảy vào hồn man mác nỗi biệt ly.

Hạ lại về em lặng lẽ ra đi
Không nhắn gửi , không một lời từ tạ
Đã để lại khung trời xưa mùa hạ
Áo trắng buồn thương nhớ một người xa.

Bài thơ xưa màu mực tím thiết tha
Trao cho nhau khi mùa hè đến vội
Em đọc lại dòng lệ tuôn nóng hổi
Thơ còn đây mà bạn cũ xa rồi .

Ve râm ran trong chiều tím ngậm ngùi
Như đưa tiễn người đi không trở lại
Bao kỷ niệm nơi đây sẽ còn mãi
Tuổi học trò trong trắng chẳng nhạt phai.

Rồi mai nầy đường đời có chia hai
Tháng tư về cho lòng thêm thương nhớ
Tháng tư về rợp trời hoa phượng đỏ
Đỏ lửa hè , đỏ màu máu con tim !


Nguyệt Quỳnh

Thứ Sáu, 8 tháng 4, 2016

ĐÁM CƯỚI MÙA XUÂN










Thương tặng hai con Huy_Thư

Trầu cau nên nghĩa vợ chồng
Phu thê gắn bó mặn nồng yêu thương.
                       *
                   *      *
Tháng tư về vẫn còn đó mùa xuân
Trời trong veo nắng dường như mộng ảo
Mây rất trắng thẩn thơ lang thang dạo
Vườn uyên ương hoa khép cánh trang đài.

Tháng tư về cô con gái nhà ai
Bỏ cặp sách đi lấy chồng xứ lạ
Cậu con trai lại trở về quê cũ
Cùng nắm tay xây đắp mộng chung đôi.

Tháng tư về đám cưới thiệt là vui
Cô dâu xinh xinh má hồng, môi đỏ
Khăn đóng, áo dài chân hài nho nhỏ
Chú rể khôi ngô rạng rỡ nụ cười.

Đám cưới tôn vinh tình yêu tuyệt vời
Hai họ hân hoan chúc mừng đôi trẻ
Hạnh phúc trăm năm, bạc đầu chung thuỷ
Dâu thảo, rể hiền cha mẹ ước mong.

Đám cưới mùa xuân, tình yêu ấm nồng
Chúc đôi trẻ vững bền duyên mai trúc
Giữa biển đời cùng đồng lòng chung sức
Mãi bên nhau dẫu sông cạn đá mòn

Nguyệt Quỳnh
08-04-16






Chủ Nhật, 3 tháng 4, 2016

PHÚT ĐOÀN VIÊN











Sáu năm dài mới đoàn tụ cùng nhau
Nỗi mừng vui đong đầy trong ánh mắt
Kể sao hết những tháng ngày xa cách
Phút đoàn viên rạng rỡ những nụ cười .

Phút đoàn viên thời gian như ngừng trôi
Nắng Sài Gòn bỗng dưng mà chợt mát
Gió nín lặng cũng ngân vang khúc hát
Hạnh phúc vỡ oà nghe mằn mặn bờ môi...
03-04-16
Đám cưới con trai, sau sáu năm gia đình mới đoàn tụ .

EM TRỞ VỀ










Bao lâu rồi mới trở lại thăm quê
Thành phố cũ dường như đang trẻ lại
Trời tháng tư phượng đầu cành vẩy gọi
Nắng vàng mơ vui đón bước em về.

Lòng rộn ràng, rạo rực nhịp tim nghe
Nỗi mừng vui đong đầy trong ánh mắt
Những nụ cười, vòng tay ôm siết chặt
Cho nhớ thương dồn nén chợt vỡ oà...

Em trở về gió hát khúc hoan ca
Hồn cảm nhận mùa xuân còn đâu đó
Quê hương ơi sao mà thân thương quá
Dẫu nghìn trùng vẫn không thể phôi pha!

Nguyệt Quỳnh
03-04-16

Thứ Sáu, 1 tháng 4, 2016

HOÀI NIỆM













Em trở về tìm lại con đường xưa
Thuở mới lớn trái tim còn non dại
Dẫu gập ghềnh , chông gai , trở ngại
Trong mắt mình lúc đó có sá chi ...

Con đường xưa chúng mình đã từng đi
Nhiều bướm, nhiều hoa , bộn bề thi cử
Tuổi đôi mươi với nụ cười rạng rỡ
Nắm tay nhau mình nào thấy khó khăn ...

Mấy mươi năm cũng nhiều lắm thăng trầm
Mình đã qua biết bao đường xuôi ngược
Và chúng ta nhiều con đường rẽ bước
Có bao giờ mình khắc khoải chuyện xưa ?

Và thời gian tựa như bóng mây đưa
Mới đó mà tóc xanh giờ điểm bạc
Con đường mơ ngày xưa từng ao ước
Dệt bằng hoa trải rộng đến tương lai.

Con đường mơ ngày nao thấy chơi vơi
Giờ nghĩ lại cảm thấy mình có lỗi
Thời tuổi trẻ mình vẫn còn nông nỗi
Để xế chiều tiếc nuối chuyện ngày xưa ! 

Nguyệt Quỳnh