Thứ Ba, 12 tháng 4, 2011

TÌNH MUỘN








Ngày anh hai mươi tuổi 
Em mới sinh ra đời 
Anh một thời nông nổi 
Em vẫn còn trong nôi... 

Khi anh gần bốn mươi 
Em trở thành thiếu nữ 
Em trăng tròn rạng rỡ 
Anh vướng bận gia đình ... 

Ôi cuộc đời nhân sinh ! 
Xoay vần theo năm tháng 
Những âu lo đè nặng 
Cuộc sống lắm thăng trầm ... 

Ngót nghét năm mươi năm 
Gặp nhau nơi xứ lạ 
Tóc em nay cũng đã 
Trắng theo màu thời gian ! 

Giờ em lại bên anh 
Hai mái đầu điểm tuyết 
Dẫu mắt nhìn tha thiết 
Ta còn gì cho nhau ? 


Nguyệt Quỳnh




Thứ Ba, 5 tháng 4, 2011

VẦNG TRĂNG CÔ ĐƠN











Một vầng trăng diễm tuyệt
Bơ vơ giữa lưng trời
Dẫu khi tròn khi khuyết
Vẫn thủy chung một đời !

Ngày tháng mãi dần vơi

Nỗi buồn dâng chất ngất
Ai hay vầng trăng khóc
Thương phận mình lẻ loi !

Một vầng trăng đơn côi

Giữa trời cao vời vợi
Yêu người không dám nói
Nên một mình mãi thôi...

Nguyệt Quỳnh