Thứ Năm, 16 tháng 12, 2010

CHO EM QUÊN













Cho em quên thêm một chuyện buồn
Và có lẽ số phần mình lận đận
Mong cuộc đời từ đây thôi dậy sóng
Cho tâm hồn em mãi được bình yên.

Là vầng trăng sao đời lại lênh đênh
Ôm nỗi buồn neo lưng trời vời vợi
Dẫu tròn khuyết vẫn không hề dời đổi
Sao cuộc đời lại có thể đổi thay !

Buồn riêng mang biết cùng ai giải bày
Giữa ngàn sao vẫn thấy mình lạc lỏng
Ai lấy đi niềm tin trong cuộc sống
Để giờ nầy em hụt hẩng chơi vơi.

Niềm vui của em , ai đánh cắp mất rồi
Chỉ chừa lại một nỗi buồn u ẩn
Để lời thơ phải muộn phiền sâu lắng
Để đêm dài thao thức lệ rơi tuôn...

Cho em quên...quên hết những chuyện buồn
Để cõi lòng được nhẹ nhàng thanh thản
Xin cuộc đời như dòng sông phẳng lặng
Một kiếp người , thôi đừng phải đa đoan !

Nguyệt Quỳnh
16-12-10

Thứ Tư, 15 tháng 12, 2010

TRỞ LẠI QUY NHƠN















Quy Nhơn ơi , chiều nay sao buồn quá
Em trở về sau năm , tháng cách xa 
Nhìn chung quanh cảnh cũ đã phai nhoà 
Bạn bè đâu ? mái trường xưa xa lạ ... 

Biển Quy Nhơn vẫn rì rào sóng vỗ 
Nhớ ngày xưa vào mỗi buổi tan trường
 Aó trắng tung bay , trắng cả con đường 
Trong gió lộng quyện mùi hương của biển ... 

Quy Nhơn với em thật nhiều kỷ niệm
Đồi Quy Hoà , Ghềnh Ráng những hoàng hôn
 Tháp Chàm trơ vơ , cô tịch , u buồn
 Đường Nguyễn Huệ với hàng dương liễu rũ ... 
Em nhớ con đường , nhớ từng góc phố 
Bãi biển dấu yêu một thuở học trò
 Nay trở về mà cứ ngỡ như mơ 
Người xưa ơi ! giờ còn hay đã mất ! 
Nguyệt Quỳnh
Biển vẫn còn đây , ngôi trường xưa còn đó
Bạn bè em giờ phiêu bạt phương nào ?

Thứ Tư, 1 tháng 12, 2010

BUỔI SÁNG MÙA ĐÔNG















 Một buổi sáng mùa đông 
 Bé giật mình tỉnh ngủ 
 Nắng len vào cửa sổ 
 Hôn lên đôi má hồng ... 

 Gió cũng lén vào phòng 
 Vuốt ve làn tóc rối 
 Và thì thầm gió hỏi 
 Bé thấy vui không nào ? 

 Ôi! buổi sáng ngọt ngào 
 Bé thấy lòng đổi mới 
 Tình yêu cũng vừa tới 
 Cho mắt môi rạng ngời ... 

 Nắng mùa đông tuyệt vời 
 Bé thấy lòng ấm áp 
 Nắng tình cờ bắt gặp 
 Bé đang cười một mình... 

 Nắng nhảy múa lung linh 
 Rồi nheo mắt nhìn bé 
 Nắng tủm tỉm đùa khẽ 
 Bé ơi ! bé yêu rồi ! 

 Bé hư quá đi thôi ! 
 Nắng lên cao rồi đó 
 Bé vẫn nằm mà nhớ 
 Mà mơ về xa xăm ... 


Nguyệt Quỳnh

VẦNG TRĂNG NGHIÊNG














Có mảnh trăng nghiêng lạc giữa lưng trời
Thui thủi một mình khi tròn khi khuyết
Nỗi buồn âm thầm nào ai hay biết
Mây gió lạnh lùng , ngày tháng trôi mau...

Tri kỷ , tri âm...vời vợi địa cầu
Vẫn song hành nhưng nào đâu gặp gỡ
Và khoảng cách bằng chiều dài thương nhớ
Để suốt đời chẳng hội ngộ cùng nhau .

Tạo hóa trớ trêu se sợi chỉ đào
Cho ánh trăng một mình ôm gối mộng
Vẫn bên lề cứ dõi theo cuộc sống
Cùng vui buồn , trăn trở chuyện nắng mưa...

Những đêm trăng rải ánh sáng hiền hòa
Cho mặt đất chút bình yên thư thái
Hạnh phúc là cho chẳng mong chi nhận lại
Trăng yên bình giữa trời đất bao la...

Nguyệt Quỳnh 01/12/2010


Thứ Hai, 29 tháng 11, 2010

ĐÓN NẮNG ĐÔNG











Em đợi chờ một chút nắng mùa đông
Nơi quê nhà người thân yêu gửi đến
Nắng chưa về nhưng lòng em thấy ấm
Ấm tình quê hương , ấm cả tình người.

Cái rét mùa đông rồi sẽ qua thôi
Và tất cả đều đón chào nắng mới
Mưa mãi, mưa hoài cũng có ngày ngưng lại
Em gọi nắng về sưởi ấm nơi nơi .

Nắng mùa đông, ôi thật tuyệt vời 
Một chút nắng đã bừng lên sức sống
Nắng mang cho em niềm tin, hy vọng
Sưởi ấm lòng , xoa dịu nỗi đau thương.

Nắng mùa đông, ôi màu nắng quê hương !
Dẫu phương xa em vẫn hoài mãi nhớ
Em ao ước còn có ngày tương ngộ
Giữa quê mình đón màu nắng thương yêu .


Nguyệt Quỳnh

Thứ Hai, 15 tháng 11, 2010

VẦNG TRĂNG KHUYẾT














Nghiêng nghiêng một bóng trăng mờ
Giữa đêm sương lạnh bơ vơ một mình
Hỏi rằng trăng có bình yên
Hay là cũng lắm ưu phiền như em !

Trăng gầy lạc lõng trong đêm
Vầng trăng còn khuyết biết tìm về đâu
Lênh đêng bóng chiếc canh thâu
Khi mờ khi tỏ cho sầu tháng năm ...

Một vầng trăng khuyết xa xăm
Đêm nghe nỗi nhớ thì thầm gọi tên
Bao giờ tìm được chốn quên
Thuyền trăng đỗ bến vào miền yêu thương ! 


Nguyệt Quỳnh

15-11-2010

Chủ Nhật, 14 tháng 11, 2010

MỘT LẦN THÔI


Cuộc sống vẫn nhẹ trôi
Em thôi buồn , thối khóc
Cố ngăn dòng nước mắt
Giữ trên môi nụ cười .

Khoảng cách có xa xôi
Nhưng tâm hồn hoà một
Đường đời dù ngăn bước
Mình vẫn mãi trong nhau

Tình yêu thật nhiệm mầu
Nìu đôi ta gần lại
Cuộc đời sẽ đẹp mãi
Nguyện một đời thuỷ chung !

Hãy ôm em vào lòng
Cho tim hồng ấm áp
Sang đông trời lạnh lắm
Chỉ một lần rồi thôi !

Giọt lệ âm thầm rơi
Gió đông về se sắt
Hãy ôm em thật chặt
Một lần thôi nha anh !

Nguyệt Quỳnh

Thứ Sáu, 12 tháng 11, 2010

THƠ CHO ANH











Em không là dòng sông nhỏ hiền hoà
Đã theo anh suốt một thời thơ ấu
Khi mỏi mệt thuyền anh về bến đậu
Quên muộn phiền cho lòng mãi bình an .

Em chỉ là dòng suối nhỏ lượn quanh
Không đủ chổ cho thuyền anh vùng vẫy
Nhưng em nguyện được làm dòng nước ngọt
Để mát lòng anh những lúc khát khao !

Em không là ngôi sao mai ngọt ngào
Đẹp rực rỡ khi bình minh ló dạng
Trong tim anh lúc nào cũng toả sáng
Ấm lòng anh trong khúc hát chan hoà .

Em chỉ là vì sao cuối trời xa
Vẫn đơn lẻ nhỏ nhoi trong đêm tối
Nhưng những khi anh một mình gối mỏi
Bên cạnh em anh không phải cô đơn

Em không là bờ cát trắng yêu thương
Để sóng tình  luôn vỗ về ôm ấp
Và hạnh phúc được cùng ngân khúc hát
Mãi bên anh cho đến thuở bạc đầu.

Em chỉ là chiếc vỏ ốc lạc loài
Mang tình yêu trao vào lòng biển cả
Để đại dương cõi lòng thôi băng giá
Luôn dạt dào hạnh phúc trong tình yêu .

Những dòng thơ nói hộ em thật nhiều
Đã thương rồi em bằng lòng chấp nhận
Bên cạnh anh suốt đời không xa vắng
Dẫu chỉ là chiếc bóng nhỏ nhoi thôi !
Nguyệt Quỳnh

Thứ Năm, 11 tháng 11, 2010

KHI TÌNH XA














Một khi tình yêu đã ra đi
Vẫn để lạị những kỷ niệm đẹp nhất
Giây phút đầu tiên khi mới gặp
Vẫn đẹp hoài trong mỗi trái tim.

Tình ra đi xin tình hãy ngủ yên
Đừng khơi lại để lòng thêm nhức nhối
Cũng không trách khi có ai thay đổi
Tình xa rồi nhớ mãi chỉ buồn thêm !

Đúng hay sai thôi truy cứu thiệt hơn
Bởi duyên phận do trời cao sắp đặt
Ta chỉ biết cam lòng đành chấp nhận
Chỉ mong sao hạnh phúc đến bên người .

Người bình yên ta cũng thấy được vui
Quên tất cả để cho lòng thanh thản
Chỉ mong sao cuộc đời luôn phẳng lặng
Mộng không thành quả đắng chớ trao nhau !

Và cuộc đời rồi sẽ chóng qua mau
Nguyệt Quỳnh

Chủ Nhật, 17 tháng 10, 2010

NẮNG THU













Những sợi nắng còn thơm mùi hoa cúc
Và ngọt ngào vàng sánh tựa mật ong
Chiều hôm nay em thấy ấm cõi lòng
Khi gió heo may chợt về se lạnh.

Trong sợi nắng có câu hò ví dặm
Có tiếng gió thì thầm hòa với biển xanh
Em yêu câu dân ca từ thuở yêu anh
Yêu quê mình hơn bởi tình anh sâu nặng.

Em nhận được yêu thương trong cụm nắng
Nắng mùa thu anh gửi đến cho em
Dẫu phương xa trời nổi gió nhiều thêm
Nhưng tình anh đã làm em ấm áp.

Nắng bốn mùa của quê mình đẹp lắm
Em giữ gìn và ấp ủ trong tim !

Nguyệt Quỳnh
06/10/2010

HẠT BỤI




   












  Hạt bụi nào em đã hoá thân
Hôm nay lạc bước xuống dương trần
Mai kia dẫu có là chi nữa
Một kiếp bụi trần cũng gian truân.

Hạt bụi nào rơi thật dịu êm
Làm cay mắt ướt lúc bên thềm
Hoàng hôn nhuộm tím khung trời mộng
Bụi đã vương vào trong mắt em !

Hạt bụi nào cho em nhớ quên
cho em xa hết những ưu phiền
Một mai khi trở thành cát bụi
Giấc ngủ đêm về sẽ bình yên !

  Nguyệt Quỳnh

Thứ Sáu, 15 tháng 10, 2010

CHỦ NHẬT BUỒN


    











Sáng chủ nhật trời buồn như muốn khóc
    Hãy khóc đi cho vơi bớt u sầu
    Vì lòng ta cũng nhuộm nét thương đau
    Cười hiu hắt một sáng buồn chủ nhật
                           
     Ánh mặt trời đã bị mây che khuất
    Trời âm u như thấu hiểu lòng ta
    Bởi vì sao mình cảm thấy lạ xa
    Cùng cảnh vật chung quanh dường thay đổi

    Chừng như thể thời gian đi rất vội
    Nên ngập ngừng mây cũng muốn trôi nhanh
    Gío ngỡ ngàng như tiếc nuối ngày xanh
    Hồn trống rỗng , tim ta thêm giá lạnh

    Ai có hiểu lòng ta đang cô quạnh
    Ngước nhìn đời qua lăng kính âm u
    Nhìn tương lai ôi trông quá xa mù
    Và hiện tại chuỗi thời gian vô vọng

    Cứ như thế ta đưa hồn vào mộng
    Tự dối mình để được sống bình yên
    Không đua chen và cũng chẳng ưu phiền
    Đời chỉ đẹp khi cơn mơ chưa dứt
                           
     Nhưng rồi cũng trở về trong sự thật
    Để thêm buồn khi giấc mộng đã tan
    Tỉnh cơn mơ lòng cứ mãi bàng hoàng
    Buồn hiu hắt một sáng ngày chủ nhật . 


   Nguyệt Quỳnh

CÓ MỘT TÌNH YÊU NHƯ THẾ













 Anh và em hai người hai cuộc sống ,
  Mà lòng vẫn luôn hướng về nhau . 
 Không biết tin em, trời buồn trĩu nặng ,
  Không được tin anh, mưa lại giăng sầu

  Mình vẫn sống và vẫn nghĩ trước sau , 

 Phải trái đôi bên , ân nghĩa cơ cầu . 
 Lo lắng sớt chia , vui buồn san sẻ ,  
Hạnh phúc đời thường là giấc chiêm bao ...

  Anh và em giữ khoảng cách cho nhau , 

 Tri kỷ , tri âm , tình quá dạt dào . 
 Có một tình yêu như thế đó , 
 Đẹp suốt cuộc đời _ tình mãi thanh cao ... 

  Nguyệt Quỳnh



BUỒN











 Những chuyện buồn không biết tỏ cùng ai 
   Phải dấu trong tim bao tiếng thở dài 
   Cuộc đời tôi đó nào ai hiểu thấu 
   Chất chứa u sầu theo tháng năm trôi ... 

   Nhiều lúc đêm về nghe tiếng mưa rơi 
   Ngậm ngùi riêng tôi số phận con người 
   Ai hiểu lòng tôi, nào ai đã hiểu  
   Thao thức đêm dài lệ nhỏ chưa vơi ... 

   Nghĩ ngợi mà chi , buồn có nguôi không 
   Tâm sự vào đây cho nhẹ cõi lòng 
   Số kiếp đa mang thì thôi đành chịu 
   Xin được một lần nghe tiếng cảm thông ! 

  Nguyệt Quỳnh


  

Thứ Ba, 5 tháng 10, 2010

EM TRỞ VỀ














Em trở về gom lại những yêu thương
Của một thuở mê say vụng dại
Những bài thơ còn thơm mùi nắng mới
Cất vào trong ngăn nhỏ của trái tim.

Cửa tim yêu giờ khép chặt im lìm
Em trở lại những chuỗi ngày lặng lẽ
Mùa thu về trời thu vương ngấn lệ
Để em buồn theo từng lá thu rơi.

Nhặt cánh lá rơi lòng thoáng ngậm ngùi
Thời hoa mộng đã lùi vào dĩ vãng
Gửi vào đây một chút tình sâu lặng
Rồi mai nầy quên hết chuyện ngày xưa...

Em trở về thời niên thiếu mộng mơ
Một lần cuối để không còn tiếc nuối
Và những chiều khi hoàng hôn đến vội
Thôi không buồn, không nhung nhớ vu vơ...

Nguyệt Quỳnh
05/10/10

Thứ Năm, 9 tháng 9, 2010

ANH_MÙA THU CỦA EM










Anh bước vào đời em
Bằng mùa thu nhè nhẹ
Vỗ về em khe khẽ
Cho hồn em xôn xao.

Như nắng thu ngọt ngào
Cho hồn em ấm áp
Trái tim em dào dạt
Một tình yêu mông mênh .

Anh bước vào đời em
Bằng câu hò ví dặm
Lời thơ anh sâu lắng
Cho hồn em ngất ngây .

Nụ hôn đầu đắm say
Trong đêm thu vào mộng
Dạt dào cùng tiếng sóng
Tình yêu đã gửi trao .

Ta bước vào đời nhau
Giữa mùa thu diễm tuyệt
Lung linh vầng nhật nguyệt
Cổ tích thật diệu kỳ !

Nguyệt Quỳnh

Thứ Tư, 8 tháng 9, 2010

BÓNG CHIẾC


 Em muốn là chiếc bóng 

 Lặng lẽ của đời anh 
 Em muốn là bến vắng 
 Để thuyền anh ghé vào.

 Em muốn là vì sao 

 Khi anh đi lạc bước 
 Em muốn là dòng nước 
 Đưa thuyền anh ra khơi... 
         
  Em muốn suốt cuộc đời 
 Được bên anh mãi mãi ... 
 Khó khăn em chẳng ngại 
 Mong mình mãi chung đôi.. 

 Em muốn... và em muốn... 

 Thật nhiều đó anh ơi! 
 Muốn cùng ai chung bóng 
  Đi trọn suốt đường đời...

  Nguyệt Quỳnh 09-2009

Thứ Tư, 1 tháng 9, 2010

TÌNH YÊU EM














Tình yêu em như sóng biển trào dâng
Và mênh mông như đại dương bát ngát
Dẫu gian nan hay phong ba bão táp
Vẫn tràn đầy năm tháng không hề vơi ...

Tình yêu em dào dạt tự nguồn khơi
Nên nồng nàn như dòng thác đổ
Trái tim em tuy biết rằng bé nhỏ
Cũng đủ vừa chứa đựng cả tình anh !

Tình yêu em êm đềm như dòng sông
Sẽ theo anh suốt một thời rong ruổi
Dẫu đắng cay , dẫu cuộc đời dời đổi
Sông hiền hoà vẫn chảy mãi vào tim

Nguyệt Quỳnh
01/9/2010

Thứ Hai, 30 tháng 8, 2010

NUỐI TIẾC













 Cho em trở về một thời quá khứ ,
  Thuở học trò với áo trắng ngây thơ .
  Thuở ươm mơ với những nét dại khờ ,
  Em nho nhỏ hiền ngoan bên sách vở .

  Xin cho em lui về ngày tháng cũ ,
  Có bạn bè , có lớp học thân quen .
  Có bảng đen , có phấn trắng dịu hiền ,
  Em mắt ướt hồn nhiên trong nắng sớm ...

  Xin cho em trở về con phố nhỏ ,
  Aó em dài trong gió lộng chiều thu .
  Nhặt lá vàng rơi cho ước nguyện xa mù ,
  Em chắp cánh trên thiên đường tuổi ngọc 


Nguyệt Quỳnh

Thứ Ba, 24 tháng 8, 2010

BÔNG HỒNG TẶNG MẸ (VULAN 2010)









Kính dâng tặng Mẹ yêu
 Xin tặng những ai còn có Mẹ

           Một đoá hồng con cài lên ngực áo
             Để thấy rằng mình còn có Mẹ yêu
             Và Mẹ ơi ! con hạnh phúc thật nhiều
             Vì con biết mình vẫn còn có Mẹ .

             Có những lúc vì con mà rơi lệ

             Mẹ chẳng giận hờn, trách mắng chi con
             Công ơn Mẹ còn cao lớn hơn non 
             Con sung sướng được làm con của Mẹ .
    
             Cho dù khó khăn , cuộc đời dâu bể   
             Mẹ cũng vượt qua , che chở đàn con
             Mẹ , Mẹ ơi ! chữ hiếu nguyện vuông tròn
             Vui lòng Mẹ , con không làm điều trái .

             Mẹ dạy con biết quan tâm , nhân ái

             Nên ra đời mọi người yêu quý con
             Mẹ đã cho con vẻ đẹp tâm hồn
             Con gái Mẹ hiền hoà và nhân hậu .

             Mẹ ơi Mẹ ! xin Mẹ hãy hiểu thấu

             Rằng : chúng con yêu kính Mẹ rất nhiều
             Vu Lan về _ xin dâng tặng Mẹ yêu
             Những đoá hồng ngát hương và thắm đỏ .

             Mẹ , Mẹ ơi ! suốt đời con ghi nhớ

             Công Mẹ , công Cha dưỡng dục nên người
             Ba Mẹ cho con rộn rã tiếng cười
             Một mái ấm bình yên và hạnh phúc .

            Nguyệt Quỳnh

Thứ Hai, 16 tháng 8, 2010

MƯA NỬA ĐÊM













Nửa đêm nghe mưa gọi
Gió nghiêng mình lao xao
Lá trên cành cùng hỏi
Sao mưa rơi não nề...

Mưa nửa đêm lại về
Ngoài hiên rơi tí tách
Mơ màng em trở giấc
Lòng chợt buồn bâng quơ...

Nghe gió kể chuyện mưa
Lòng xôn xao nỗi nhớ
Năm tháng hoài cách trở
Ai có buồn riêng ai ?

Mưa rơi...rơi...rơi hoài
Mưa khuya về khe khẽ
Có một người lặng lẽ
Nghe mưa rớt trong hồn ! 


Nguyệt Quỳnh

Chủ Nhật, 1 tháng 8, 2010

NGHIÊNG














Ai nghiêng lời ru giấc ngủ em say
Cho em mãi đắm chìm trong cơn mộng
Tình của anh dạt dào như biển sóng
Cho thuyền em năm tháng mãi lênh đênh ...

Ai nghiêng đời em về phía bên anh
Cho hồn em chơi vơi , chao đảo
Em sợ lắm biển tình nhiều giông bão
Mà sóng yêu thương cứ dào dạt mạn thuyền !

Nguyệt Quỳnh 1/8/09

TỰ TÌNH














Nửa khuya gió rít từng cơn
Trời đêm đổ lệ tủi hờn cho ai
Trở trăn gối chiếc đêm dài
Mênh mang tâm sự tỏ bày cùng mưa...

Mưa rơi lúc nhặt lúc thưa
Đếm  bao nhiêu giọt cho vừa nhớ thương
Nhớ ai thao thức canh trường
Nhớ ai ? ai biết ? để buồn riêng em !

Mưa rơi buốt lạnh buồng tim
Trong mưa có những nỗi niềm tương tư
Yêu người , yêu tự bao giờ ?
Yêu người mắt lệ cạn khô sao đành !

Đêm nay mưa_gió tự tình
Đêm nay em vẫn một mình với đêm !

01/08/2010

Thứ Hai, 19 tháng 7, 2010

MƠ XANH













Em ngày xưa mắt nai còn trong vắt
Đã dại khờ đòi hái trái mơ xanh
Bởi còn non nên mơ thành đắng chát
Mộng không tròn vì chưa chín yêu thương !

Đêm thâu đêm lòng vẫn mãi vấn vương
Vết thương cũ bao giờ em quên được
Mong một ngày xoá nhoà niềm đau trước
Cho giấc mơ hạnh phúc sẽ lại về ... 


Nguyệt Quỳnh

Chủ Nhật, 11 tháng 7, 2010

SÀI GÒN NỖI NHỚ











Sài Gòn mưa có nhiều không anh 
Đường Nguyễn Du hàng me non đổi lá 
Mưa đầu mùa cho lá thay vội vã 
Xanh ngắt mắt em trong những ngày hè ... 

Vườn Tao Đàn còn rộn rã tiếng ve ? 
Hoa cườm thảo vẫn vàng lên khắp ngõ? 
Hoa phượng đỏ vẫn rơi đều trong gió?  
Hàng cây sao vẫn im lặng cúi đầu ? 

Hạ về rồi Sài Gòn nắng gắt gao 
Trời đổ lửa cho da anh sạm nắng 
Em vẫn nhớ những trưa hè gió lặng 
Bến Bạch Đằng hai đứa với ly kem ... 

Ở nơi nầy nỗi nhớ cứ đầy lên 
Hè đã đến với màu hoa phượng tím 
Hoa gợi nhớ nhắc em nhiều kỷ niệm 
Nhớ Sài Gòn , mưa buồn lắm không anh ? 


Nguyệt Quỳnh 

Thứ Tư, 7 tháng 7, 2010

SOI BÓNG


Em soi mình trong đáy mắt người thương
Để nhìn rõ mình hơn chút nữa
Trong mắt anh em mãi là ngọn lửa
Ủ ấm tình anh trong lúc đông về .

Trong mắt anh em là ngọn gió hè
Làm dịu mát những trưa nồng nắng hạ
Anh không muốn em là cơn gió lạ
Mà hiền hoà thân quen suốt tháng năm .

Trong mắt anh em là một dòng sông
Luôn phẳng lặng êm đêm và dịu ngọt
Chứa đựng một tình yêu bát ngát
Để thuyền anh neo đậu bến bình yên .

Trong mắt anh em muốn em là em
Vẫn khờ dại và còn nhiều khiếm khuyết
Tình yêu anh làm cho em hoàn thiện
Để yêu thương trong suốt cuộc đời nầy

Nguyệt Quỳnh

Thứ Năm, 1 tháng 7, 2010

VỮNG TIN NGHE EM












Em ! đừng đánh mất niềm tin
Dẫu lòng người có nhiều thay đổi
Dẫu đường đời gập ghềnh , đá sỏi
Hãy bền lòng vững bước tiến lên !

Em ! đừng đánh mất chính mình
Dẫu cuộc sống có nhiều nghiệt ngã
Nhiều chông gai , nhọc nhằn , gian khổ
Hãy vươn lên , đứng vững trước phong ba ...

Dẫu thế nào em cũng cố vượt qua
Bởi trong em còn trái tim nóng bỏng
Dòng máu hồng còn tràn đầy nhựa sống
Tuổi thanh xuân nhiều hy vọng ngày mai !

Và con đường phía trước còn rất dài
Hãy đứng lên , em ơi đừng ngả gục
Hãy lau khô đôi dòng nước mắt
Tình yêu em cũng đã ngủ yên rồi !

Rồi ngày mai bình minh sẽ đón mời
Em sẽ thấy cuộc đời nầy đẹp lắm
Những buồn phiền hãy cho vào quên lãng
Vững bước nghe em ! bước tiếp đoạn đường ! 


Nguyệt Quỳnh

01-07-2010