Thứ Tư, 31 tháng 12, 2014

LÀ...













Là em hoa nở cuối chiều
TÍm buồn man mác hắt hiu một mình
Hoàng hôn nhuộm đoá hoa xinh
Mong manh cánh mỏng ảo huyền khói sương

Là em khúc nhạc nghê thường
Đêm thu trăng muộn lạc vườn đào nguyên
Cung thương réo rắt nỗi niềm
Dư âm còn đọng bên triền suối mơ.

Là em hồn nở hoa thơ
Ngọt ngào thanh khiết bốn mùa ngát hương
Vô ưu ai đã cúng dường
Vườn thiền mở lối dẫn đường miên du.

Là em giấc ngủ mùa thu
À...ơi...cánh võng lời ru não lòng
Hạc vàng đứng đợi bên song
Đưa em về chốn suối nguồn hồng hoang.

Nguyệt Quỳnh
31-12-14




Chủ Nhật, 28 tháng 12, 2014

HOA CỐ NHÂN











Sắc tím dịu dàng giữa trời xuân
Mong manh yếu đuối thoáng bâng khuâng
Em đến trong mùa xuân diễm tuyệt
Lặng lẽ tạ từ lúc thu phong

Màu hoa tím ngắt của thuỷ chung
Ấp e  phong nhuỵ rưng rưng buồn
Sang xuân ta có còn gặp lại ?
Hay mãi cả đời vẫn ngóng trông !

Ta yêu màu tím biếc sắt son
Của Huế yêu thương ở giữa lòng
Dẫu mai chẳng thể nào tìm được
Lòng vẫn gọi thầm HOA CỐ NHÂN.

Nguyệt Quỳnh
Chủ nhật, 28-12-14

Mình tìm được loài hoa nầy trong một lần đi dạo chợ trời vào những ngày đầu xuân ấm áp, chỉ có một giỏ duy nhất,mình hỏi người bán nhưng họ cũng không biết tên hoa. Mình rất yêu màu tím nên mang về trồng trước sân nhà. Cánh hoa mỏng manh và thân rất yếu ớt, nắng một chút là cây lại rũ xuống, mình phải che chắn cẩn thận và cho hoa tựa vào một cây nhỏ. Từ từ rồi hoa cũng thích nghi và ra nhiều lứa hoa thật đẹp.
Nhưng sang thu thì cây lại chết mặc dù mình đã cố chăm sóc. Tiếc thương một loài hoa mình đã đặt tên là HOA CỐ NHÂN.

Thứ Hai, 22 tháng 12, 2014

MÙA ĐÔNG VÀ NỖI NHỚ













Nơi em ở mùa đông về lạnh lắm
Tuyết không rơi nhưng gió rét lạnh lùng
Sáng mù sương trời lạnh buốt thấu xương
Ngoài trời lạnh trong lòng em cũng lạnh .

Chiều mùa đông giữa Bolsa gió lộng
Bước lang thang vỉa hè vắng mình em
Bao lâu rồi sao mình vẫn chưa quen
Vẫn cảm thấy lạc loài nơi xứ lạ .

Mùa đông về lòng cứ hoài băng giá
Gió từng cơn lạnh buốt đôi vai gầy
Chợt nghe thèm hơi ấm một bàn tay
Lòng thấy nhớ về phương trời xa thẳm .

Em nhớ lắm nắng quê mình ấm áp
Trời nhiều mưa nhưng nắng vẫn ấm lòng
Cho em xin một chút nắng mùa đông
Để sưởi ấm tâm hồn người viễn xứ !

Nguyệt Quỳnh