Thứ Ba, 20 tháng 11, 2018

BIỂN MÙA THU
















Nhớ về vùng biển quê hương 

Biển mùa thu đẹp lắm phải không anh?
Sóng khe khẽ mãi vỗ về bờ cát
Gió nhè nhẹ thả rơi từng nốt nhạc
Con dã tràng se cát xây lầu yêu.

Cánh hải âu bay lượn giữa biển chiều
Sương lành lạnh giăng giăng trên biển biếc
Nắng hanh hao vẩy tay chào tạm biệt
Ánh sao mờ vừa thức cuối trời xa.

Giữa biển trời mây nước bao la
Em chợt thấy hồn mình như chùng xuống
Biển của em ôm nỗi buồn trĩu nặng
Để mùa thu hiu hắt giữa muôn trùng.

Biển bạc đầu ôm ấp nỗi đau chung
Để bờ cát cứ mãi hoài trăn trở
Cho em góp giọt máu hồng tim nhỏ
Rồi ngày mai biển sẽ lại ngắt xanh.

Biển mùa thu đẹp lắm phải không anh?
Ngồi bên nhau lòng dạt dào xúc cảm
Nụ cười hiền và bàn tay thật ấm
Mắt anh nhìn chứa đựng cả đại dương.

Mùa thu về mang mật ngọt yêu thương
Khoác lên biển chiếc áo choàng quyến rũ
Mùi hương biển len vào từng hơi thở
Biển mùa thu, em yêu biết dường nào.

Nguyệt Quỳnh
20/11/18

Chủ Nhật, 18 tháng 11, 2018

NGẪU KHÚC CUỐI MÙA THU


Mùa thu dường đâu đây
Trên nhánh cây cườm thảo
Lá đang thay màu áo
Vàng rơi xuống cội buồn.

Khóm thạch thảo góc vườn
Dịu dàng màu áo tím
Để mùa thu bịn rịn
Chẳng nở đành quay lưng.

Ráng chiều nhuộm hoàng hôn
Nhạt nhoà vài hoa nắng
Sao trời ai thắp sớm
Ngóng về một phương xa...

Cuối thu gió thiết tha
Hững hờ khăn quàng mỏng
Bờ vai không đủ ấm
Lạc loài cánh chim di.

Thu đến rồi thu đi
Tình thu còn ở lại
Thuyền vẫn neo bến đợi
Mãi yêu hoài mùa thu.


Nguyệt Quỳnh

08/11/18

Chủ Nhật, 11 tháng 11, 2018

CUỐI THU














Đã cuối thu rồi ai có hay ?
Quanh em lá úa rụng rơi đầy
Trời thu mây xám vương thành lệ
Lòng chạnh buồn theo gió heo may .

Nắng rải nhớ thương khắp không gian
Bằng lăng tím biếc trong chiều vàng
Em gom sợi nắng chiều thu cuối
Đan lại thành khăn tiễn thu tàn.

Phương nầy trời cũng sắp vào đông
Em quấn ngang vai tấm khăn hồng
Em đan bằng sợi thương sợi nhớ
Để lúc đông sang ủ ấm lòng.

Nguyệt Quỳnh
11/11/18

Thứ Bảy, 10 tháng 11, 2018

XIN THỜI GIAN QUA MAU


Trái đất ơi, xin hãy quay nhanh
Cho ta thấy thời gian thêm ngắn lại
Cho ta được gần hơn bên con gái
Nửa địa cầu, sao lại quá xa xôi !

Thời gian ơi, xin hãy nhanh trôi
Để khoảng cách không còn xa hơn nữa
Ngày lại ngày cứ đong đầy thương nhớ
Nỗi lo âu luôn dậy sóng trong lòng.

Biết khi nào được kề cận bên con ?
Như cái thuở con hãy còn bé bỏng
Con trưởng thành nhưng vẫn chưa đủ lớn
Ta lặng thầm dõi theo bước con đi.

Đông lại về với những cánh thiên di
Ta mãi miết đếm ngày qua khung cửa
Nơi phương xa con gái yêu bé nhỏ
Đang ngóng trông, chờ đợi buổi tương phùng.
Nguyệt Quỳnh
10/11/18