Sáng nay bé dậy sớm
Ngoài trời còn tối đen
Bé vẫn nằm lim dim
Nghe lòng bao nỗi nhớ ...
Ông mặt trời còn ngủ
Hạt sương còn trên cành
Giọt nước mắt long lanh
Còn vương trên khoé mắt ...
Vì sao chưa kịp tắt
vẫn còn ở cuối trời
Một đêm dài sắp trôi
Một ngày mới đang đến !
Bé vẫn còn lỗi hẹn
Với tình yêu của mình
Ngọn gió vờ vô tình
Bé giật mình bỡ ngỡ ...
Ngày mới đến rồi đó !
Hãy quên hết ưu phiền
Cho lòng được bình yên
Đón chào bao hy vọng ...
Tình vẫn hoài trong mộng
Tình vẫn đẹp rạng ngời
Đừng buồn nữa bé ơi
Chào ngày mới tươi đẹp !
Nguyệt Quỳnh
Chiều tan trường những cánh bướm tung bay
Trắng cả con đường phất phơ trong gió lộng
Em thật dịu dàng xinh tươi như mộng
Dáng nhỏ nghiêng nghiêng ,cặp sách thật hiền...
Chiều nay gió nhiều lắm phải không em ?
Nhớ nhé, đừng quên để lạnh vai mềm
Em vô tư và hồn nhiên quá đỗi
Nên vô tình cho anh nhớ thương thêm
Chiều đông buồn cùng lối nhỏ thân quen
Em bước chân chim mỗi ngày qua đó
Chiều hôm nay có nghe gì khác lạ ?
Có bâng khuâng vì ánh mắt ai nhìn ?
Tan trường chiều nay anh vẫn lặng im
Thật chầm chậm và đi theo em mãi
Bước vài bước , em ngoái đầu nhìn lại
Anh giật mình như để rớt con tim ...
Có vấn vương, sao anh thấy bước chân em
Cũng cuống quýt như cất lên không nổi
Em ơi em, xin em đừng đi vội
Cho anh bước cùng để thấy thương thương ...
Nguyệt Quỳnh
09-09-2009
Lấp lánh trên cành đậu những hạt sương
Aó trắng em bay trong nắng sân trường
Lung linh , rạng ngời niềm vui xanh ngắt
Mắt em xoe tròn chưa chút vấn vương .
Chiếc áo khoác hờ trong nắng ban mai
Màu tím thuỷ chung với tóc em dài
Cái lạnh se se để sân trường thật đẹp
Xanh , đỏ ,tím , vàng... tha thướt dáng ai .
Gió nhè nhẹ cho rối mái tóc em
Em kẹp mộng mơ trên tóc nhung mềm
Cùng những bâng khuâng một thời thiếu nữ
Cho má em hồng ,môi đỏ thắm thêm .
Em thả cảm xúc vào những vần thơ
Trong buổi sáng mùa đông có nắng ấm
Một chút nắng , chút se se gió lạnh...
Chợt nghe lòng thấp thoáng chút vu vơ .
Nguyệt Quỳnh
Tặng Xanh thân yêu
Em có buồn khi mùa hạ đã qua ?
Những hạt mưa vẫn còn vương trên tóc
Dưới hàng phượng vĩ và em đã khóc
Khóc tuổi học trò hay khóc chia xa ?
Mùa phượng đã qua , ngày tháng nhạt nhòa
Nhưng ký ức vẫn đong đầy nỗi nhớ
Nhớ những lúc dưới trời mưa nho nhỏ
Mình đã cùng đi dạo giữa cơn mưa ...
Những tháng ngày qua giờ đã xa xưa
Cùng chung lớp , cùng chung ngôi trường cũ
Và tất cả cũng đã là quá khứ
Kỷ niệm về khi hạ đã ra đi ..
Hạ đã đi , em còn lại những gì ?
Còn nhiều lắm một tương lai phía trước
Đời vẫn thênh thang , chân em vẫn bước
Chợt mỉm cười khi nhớ chuyện ngày xưa ....
Nguyệt Quỳnh 08-2009
Bâng khuâng bâng khuâng
Em bước ngập ngừng
Con đường buổi sáng
Sắc hoa vàng tươi ...
Em nói em cười
Như chim ríu rít
Cỏ xanh cuống quýt
Ấm bàn chân em !
Chủ Nhật dịu êm
Mây trôi khe khẽ
Gió thổi nhè nhẹ
Tóc dài bay bay
Ánh nắng đầu ngày
Lung linh nhảy múa
Nắng đùa trên má
Hôn bờ môi ngoan !
Thu vẫn chưa sang
Em bước dịu dàng
Con đường ngập nắng
Mênh mang mênh mang !
Nguyệt Quỳnh
Chủ nhật hôm nay rực rỡ nắng vàng
Nắng nhảy múa trên từng ô cửa sổ
Nắng len vào tận bên giường của Nhỏ
Nắng mơn man làn tóc rối mơ màng ...
Nắng xuân hồng cho lòng Nhỏ rộn ràng
Nhỏ nheo mắt , ông mặt trời đã thức
Nhỏ hư quá! giờ nầy mới tỉnh giấc
Gió lêu lêu , cô bé nhỏ lại lười ...
Ôi thật tuyệt, sáng chủ nhật đẹp tươi
Mọi vật chung quanh Nhỏ đều đổi mới
Ngoài khung cửa mùa Xuân đang về tới
Nắng reo vui, Nhỏ mở cửa đón mời ...
Bước chân chim Nhỏ bỗng thấy chơi vơi
Bước thật nhẹ sợ nắng vàng tan loãng
Sáng hôm nay nắng giả vờ lơ đảng
Ở chơi hoài trong phòng của Nhỏ...Yêu!
Sáng Chủ Nhật, Nhỏ hạnh phúc thật nhiều
Nắng cùng chung với niềm vui của Nhỏ
Gởi đến ai niềm vui đầy nắng gió
Hãy an lòng Nhỏ sẽ mãi tươi xinh.
Nguyệt Quỳnh
Năm , mười lăm , hai mươi...
Trò chơi em thích nhất
Những đêm trời tối thật
Cùng nhau chơi ú tim ...
Em trốn , anh đi tìm
Trèo lên cây trứng cá
Chắc không ai biết cả
Vì trời cứ tối đen...
Để coi anh tìm xem
Làm sao mà thấy được
Ô kìa ! anh đang ngước !
Đây này ! Bé xuống đây !
Em ngẩn ngơ vài giây
Sao mà anh tài thế
Trốn chỗ nào cũng bị
Anh tìm ra được thôi !
Ngày xưa đã qua rồi
Mãi sau này mới biết
Anh cũng thông minh thiệt
Khi nào cũng hơn em...
Mỗi tối khi lên đèn
Anh đi tìm đom đóm
Rồi qua nhà hàng xóm
Lén bỏ vào tóc em...
Cũng vì vậy cho nên
Em trốn đâu cũng thấy
Anh khi nào cũng vậy
Chỉ thắng mà không thua
Lớn lên thật tình cờ
Em không còn trốn nữa
Anh tìm trong nỗi nhớ
Nhưng kiếm hoài không ra...
Nguyệt Quỳnh
Một mảnh giấy vuông vuông
Em cắt xéo bốn đường
Lấy hồ dán bốn cạnh
Thành chong chóng dễ thương ...
Chong chóng đẹp lạ thường
Cũng thật nhiều màu sắc
Nhìn nó quay tít tắp
Trông lại càng hay hay...
Anh lại rất khéo tay
Cái gì làm được cả
Chong chóng làm bằng lá
Chong chóng làm bằng tre...
Hai đứa ra đầu hè
Tìm chỗ có nhiều gió
Và cuộc thi rồi đó
Chóng nào quay nhanh hơn ?
Em thua em lại hờn
Rồi không thèm chơi nữa
Anh lang thang mấy bữa
Lại tìm em chơi chung
Thật đáng yêu vô cùng
Của cái thời tuổi nhỏ
Hồn nhiên không tư lự
Và cứ thế trôi nhanh...
Thấm thoát đã trưởng thành
Mình bước vào cuộc sống
Những trò chơi chong chóng
Đã lùi vào xa xưa...
Thương biết mấy cho vừa
Những lần thi chong chóng
Như vòng xoay cuộc sống
Cuốn mình vào ganh đua...
Nguyệt Quỳnh
Cảm xúc khi đọc truyện ngắn " CHƠI QUAY " của nhà văn Nguyên Bình
Chợt nhớ một trò chơi của tuổi âu thơ
Mỗi năm mùa xuân về
Bản làng vang câu hát
Chim rừng vang tiếng hót
Hội quay cũng bắt đầu ...
Đám trẻ con cùng nhau
Reo hò thật ầm ĩ
Người lớn cùng cổ vũ
Trông vui thật là vui !
Mọi người đứng và ngồi
Nhìn con quay xoay tít
Em nhìn theo mê mệt
Con quay mãi xoay đều ...
Con quay thật đáng yêu !
Giống quả lê còn cuống
Giống nồi đồng vay mượn
Của ấu thơ một thời ...
Một con ngã trước rồi
Tiếng reo hò mãi miết
Thôi rồi thời oanh liệt
Từ nay thôi còn đâu ?
Người thua vẻ rầu rầu
Người thắng thì hớn hở
Chỉ tội con quay nhỏ
Nằm kềnh chịu đánh thôi !
Sắp đến mùa xuân rồi
Hội chơi đều nhập cuộc
Niềm vui và mong ước
Rộn ràng khắp muôn nơi ...
Em nhớ những trò chơi
Của một thời con nít
Con quay xoay xoay tít
Như vòng đời cuốn trôi ...
Nguyệt Quỳnh
Chuồn chuồn ớt màu đỏ
Chuồn chuồn voi màu xanh
Chuồn chuồn vàng của gió
Chuồn chuồn kim bé xinh...
Mùa thu của bọn mình
Là những ngày nghịch phá
Buổi trưa trời oi ả
Cùng nhau bắt chuồn chuồn...
Lũ con trai rất khôn
Lấy cây quấn mủ mít
Đặt vào nơi yên tĩnh
Chuồn chuồn đậu , dính luôn...
Tội nghiệp quá phải không ?
Em thấy thương quá chừng
Nhưng biết làm sao được
Chỉ muốn thả chuồn chuồn...
Bọn con trai thì đông
Mình em là con gái
Nên bắt em giữ lại
Không cho chuồn chuồn bay...
Mấy đứa muốn tập bơi
Cho chuồn chuồn cắn rốn
Eo ơi ! trông ghê rợn !
Em sợ không dám nhìn...
Chuồn chuồn trông rất xinh
Anh bảo em có thích ?
Anh bắt cho em nghịch
Ngắt cánh khỏi bay xa...
Em không chịu đâu nha
Sao mà anh ác quá
Cặp cánh trông xinh lạ
Nỡ nào ngắt nó đi...
Mùa thu , mùa thu về
Mùa chuồn chuồn nhiều nhất
Bay là đà mặt đất
Giữa trời thu mênh mang...
*
* *
Lòng em thấy rộn ràng
Khi thu về khắp lối
Chuồn chuồn bay quá đỗi
Nhớ ngày xưa thu sang...
Nguyệt Quỳnh
Những ngày hè êm ả
Nghe gió thổi như reo
Bầu trời trong xanh quá
Mình cùng nhau thả diều...
Trời chiều gió hiu hiu
Nắng chiều như tan biến
Cánh diều đang chao liệng
Theo sáo ngân lưng trời...
Cảnh vật thật tuyệt vời
Em đứng nhìn ngây ngất
Thời gian như ngừng thật
Không thốt được lời nào
Diều bay vút lên cao
Xa tít mù không thấy
Gió ơi ! sao lớn vậy !
Cuốn diều bay vào mây ?
Anh cuống quýt quấn dây
Em giật mình hốt hoảng
Cánh diều rơi loạng choạng
Thôi còn đâu diều ơi !
Thế là nước mắt rơi...
Làm sao mà tìm được
Ôi ! cánh diều mơ ước
Một thuở còn thơ ngây...
Em khóc suốt mấy ngày
Anh cứ đi theo dỗ
Anh bảo cho anh nợ
Anh hứa anh sẽ đền...
Bây giờ vẫn chưa quên
Em vẫn còn nhớ mãi
Cánh diều thời trẻ dại
Càng lớn càng nhớ thêm...
Nguyệt Quỳnh
Những trò chơi trẻ thơ
Một thuở còn dại khờ
Xây nhà và bắt bướm
Cũng thật là ngây ngô...
Lấy đất nhào với tro
Đóng thành từng viên nhỏ
Xinh xinh và ngồ ngộ
Rồi đem phơi cả ngày
Gạch khô rồi cùng xây
Mình xây nhà , xây phố
Xây trường rồi xây chợ
Xây biết bao công trình...
Xóm nhỏ đã thành hình
Anh bắt tay đào giếng
Nhìn mắt em lúng liếng
Nên cái giếng cũng xinh...
Em lén về nhà mình
Lấy rau hành của mẹ
Đem trồng nơi vườn bé
Anh lắc đầu thua em...
Những trò chơi trẻ con
Đã đi vào ký ức
Chẳng bao giờ quên được
Mãi khắc ghi trong lòng...
Nguyệt Quỳnh