Thứ Năm, 21 tháng 6, 2018

HẠ NHỚ












Cali chiều nhạt nắng
Nhìn phượng tím rơi rơi
Lòng xúc động bồi hồi
Nhớ ngày xưa áo trắng .

Hè về nghe xa vắng
Chốn cũ có ai về ?
Trong gió chiều sắt se
Rưng rưng màu phượng tím ...

Những mùa hè kỷ niệm
Của một thuở học trò
Bao mộng ước vu vơ
Kết thành khung trời nhỏ .

Ngày xưa sao nhớ quá 
Những buổi học cuối cùng
Trao nhau cánh phượng hồng
Mà nghe lòng thổn thức .

Chia tay chuyền lưu bút
Cho lệ ướt rèm mi
Rồi hạ đến , hạ đi
Nhớ hoài thời xưa cũ ...

Giờ ngắm hoa phượng nở
Nhưng không phải phượng hồng
Mà phượng tím rưng rưng
Càng nhớ thương ngày đó !

Nguyệt Quỳnh

EM YÊU















Em rất yêu cuộc sống ở quanh em 
Yêu dòng sông, yêu cánh diều no gió 
Yêu đồng lúa thơm mùi hương cỏ rạ 
Yêu bầu trời cao rộng mông mênh 

Yêu thật nhiều chiếc thuyền thúng bồng bềnh 
Trên dòng sông những trưa hè trốn ngủ 
Yêu con nắng đốt cháy màu phượng đỏ 
Yêu chú chuồn cắn rốn lúc học bơi . 

Yêu đụn rơm thời tuổi nhỏ ham chơi 
Sợ Ngoại mắng chui vào trong để trốn 
Ngoại lại doạ không ra "ông kẹ" bắt 
Chưa bị la nước mắt đã lưng tròng ... 

Yêu cây ổi trái chín toả hương nồng 
Gọi lũ chim đến ăn vào buổi sáng 
Yêu bụi tre xạc xào trong trưa vắng 
Lời Ngoại ru cánh võng mỗi trưa hè... 

Yêu rất nhiều về một miền quê 
Thật hiền hoà, chân thành và mộc mạc 
Đã ủ ấm cho hồn em dào dạt 
Để yêu người và yêu cả quê hương ! 

Rồi đến thời thiếu nữ biết yêu thương 
Em yêu biển và yêu thêm bờ cát 
Yêu con sóng , yêu hoàng hôn biển hát 
Yêu con thuyền , yêu cánh hải âu xa... 

Tình yêu em thật bát ngát bao la 
Em tự hỏi mình quá tham không nhỉ 
Sao lại yêu và yêu nhiều đến thế 
Khi trái tim lại nhỏ bé vô cùng ! 

Nguyệt Quỳnh

Thứ Ba, 19 tháng 6, 2018

KÝ ỨC TUỔI THƠ











Huế nơi tôi đã sinh ra
Có một tuổi thơ êm đềm hạnh phúc
Đã ghi vào ký ức
Khó quên...

Nhớ cái thuở lên năm
Một chiều mưa lất phất
Mẹ cùng cô bạn học
Ra phố để xem phim

"Con gái mẹ rất ngoan
Ở nhà chơi với "chị"
Mẹ chỉ đi một tí
Khi về sẽ có quà".

Đợi mẹ đi thật xa
Em thay quần áo đẹp
Len lén cầm đôi dép
Nhè nhẹ ra khỏi nhà.

Từ nhà đi thật xa
Đường đi em vẫn nhớ
Qua cửa vòm Thượng Tứ
Mãi miết cũng tới nơi.

Hoàng hôn đã xuống rồi
Em thẩn thờ đứng trước
Rạp chiếu phim thường trực
Người ra, vô , ôi đông!

Em lo sợ vô cùng
Ngập ngừng trước quầy vé
Dõi mắt tìm dáng mẹ
Mẹ ơi! Mẹ ở đâu?

Ngay ở cửa ra vào
Mẹ đột nhiên xuất hiện
Mừng vui em chạy đến
Mẹ ngỡ ngàng ôm em.
Nguyệt Quỳnh
Ngày còn bé mình cũng gan quá nhỉ ! Bé hư !
"Chị" Chị giúp việc








Thứ Hai, 18 tháng 6, 2018

ƠN CHA











Kính tặng Ba nhân ngày FATHER'S DAY

"Công Cha như núi Thái Sơn"
Câu ca còn mãi đến ngàn năm sau
Ơn Cha con trẻ khắc sâu
Ghi lòng , tạc dạ nhớ câu sinh thành 


Thương con vất vả cũng đành
Dãi dầu sương gió , hi sinh thân mình
Chỉ mong con nhỏ yên bình
Ăn ngon , ngủ được , tâm tình an vui 


Sớm chiều rộn rã tiếng cười
Bao nhiêu mệt nhọc cũng vơi mất rồi
Bây giờ con đã nên người
Tóc Cha đổi trắng cho đời con xanh 


Cầu mong Cha mãi an lành
Cho con đền đáp công ơn biển trời
Chữ hiếu giữ trọn suốt đời
Ân cần phụng dưỡng con thời khắc ghi ! 


Nguyệt Quỳnh

Chủ Nhật, 10 tháng 6, 2018

HẠ VỀ


Mùa hạ đã trở về
Trên nhành cây phượng tím
Sắc hoa dường bịn rịn
Vương vấn bao nỗi buồn.

Bầu trời trong rất trong
Và mây thì rất trắng
Lung linh chùm hoa nắng
Ấm lên màu mắt em.

Gió nhẹ lướt qua thềm
Đong đưa chùm hoa tím
Cườm thảo vàng chúm chím
Mật ngọt nụ môi thơm

Vạt cỏ đã lại xanh
Chú dế mèn rúc rích
Ve râm ran khúc hát
Anh ạ, hạ đã về !

Nguyệt Quỳnh

HOA MÙA HẠ





Em đã thấy hạ về
Trên nhánh hoa cườm thảo
Màu hạ vàng rực rỡ
Như những ngày xa xưa.
Trong nắng sớm đong đưa
Cánh hoa vàng nho nhỏ
Bay bay theo cơn gió
Vương tóc mây em cài.
Cườm thảo nhớ thương ai
Trở về khi nắng hạ
Tình ngày xưa đã lỡ
Để bây giờ ngẩn ngơ...
Hoa vàng ép trang thơ
Uá màu theo năm tháng
Hương mãi còn sâu lắng
Cùng nỗi buồn mênh mang.
Mùa hạ cũng vừa sang
Nắng còn xanh màu nhớ
Hoa vàng cười trong gió
Long lanh mắt nâu buồn.
Nguyệt Quỳnh
10/06/18