Thứ Hai, 29 tháng 8, 2016

NẮNG CHIỀU THU













Nơi em đến nắng hạ đã trở vàng
Hoa cúc trắng cũng nở đầy theo lối
Nắng rơi rơi ngập ngừng trên tóc rối
Để mùa thu lưu luyến mãi nơi đây...

Sợi nắng nào vương lại trong chiều say
Như cố níu bàn chân em nhẹ bước
Khóm thạch thảo ven đường đang cúi mặt
Giấu lệ buồn trong vạt áo mong manh...

Hoàng hôn về nhuộm tím góc trời xanh
Tia nắng quái cuối ngày còn sót lại
Nắng ham chơi nên vẫn còn mê mãi
Chiều dỗi hờn , chiều trút lá thu rơi ...


 Nguyệt Quỳnh

Thứ Ba, 23 tháng 8, 2016

ĐẤT NƯỚC _ NIỀM ĐAU











Quê hương tôi còn đó những nỗi đau
Biển không xanh, sóng ngậm ngùi than thở
Gánh nặng nợ nần chất lên vai em nhỏ
Biển bạc rừng vàng giờ tan tác đảo điên.

Dân tộc tôi là nòi giống Rồng Tiên
Với lịch sử bốn ngàn năm văn hiến
Cha ông chúng tôi đã gìn non giữ biển
Chiến đấu ngoại xâm để mãi trường tồn.

Đất nước tôi một dãi non sông
Chữ S cong cong bên Thái Bình Dương lộng gió
Biển ôm hết chiều dài bé nhỏ
Như mẹ hiền ôm ấp đứa con thơ.

Biển cho dân tôi áo ấm cơm no
Mở rộng lòng đón thuyền vào sớm tối
Và giờ đây biển lại đang mong mỏi
Giữa trùng khơi không thấy một cánh buồm.

Biển thét gào sức lực đã mỏi mòn
Không còn gì cho đàn con lây lất
Mọi người quay lưng, lòng biển đau quặn thắt
Biển chết rồi, ai có tội với giang sang !

Tôi tự hào là người Việt Nam
Có ý chí kiên cường, trái tim bất khuất
Dù nơi đâu cũng hướng về tổ quốc
Cùng đau chung với nỗi đau quê hương.

Nguyệt Quỳnh
23-08-16

NGÀY XƯA





Cô nữ sinh trường Nữ
Của một thuở yêu thương
Vẫn chưa vướng bụi trần
Mắt trong veo ngơ ngác.
Bước chân chim ríu rít
Mỗi buổi sáng mùa đông
Ươm những giấc mơ hồng
Một khung trời đại học.
Rồi tha phương lưu lạc
Phải từ giả mái trường
Gửi lại bao vấn vương
Một thời đầy kỷ niệm.
Em ngày xưa áo tím
Giờ tay bế tay bồng
Chiều đem nắng sang sông
Hồn mơ về ngày cũ.
Thêm một mùa hạ đỏ
Phượng tím rợp trời chiều
Ơi ngày xưa dấu yêu !
Sao mà lòng nhớ quá

Nguyệt Quỳnh

Chủ Nhật, 21 tháng 8, 2016

HỎI ANH


 









Em hỏi anh rừng phong bao nhiêu tuổi ? 
Sao vội vàng trút lá giữa chiều thu 
Chỉ trơ lại những cành khô già cỗi 
Lá xa rồi cây đứng lại trơ vơ ... 

Em hỏi anh biển xanh bao nhiêu tuổi ? 
Sao lại yêu những con sóng bạc đầu 
Giữa mênh mông biển thẳm xa vời vợi 
Làm sao đo tình biển được nông sâu ? 

Em hỏi anh trăng vàng bao nhiêu tuổi ? 
Sao vẫn hay nũng nịu rồi dỗi hờn 
Mau thay đổi khi khuyết lúc lại tròn 
Đã già chưa mà  vẫn còn nông nỗi ! 

Em hỏi anh tình bền lâu bao tuổi ? 
Mà nhớ thương cứ dâng ngập tâm hồn 
Vừa bên nhau đã lại thấy nhớ mong 
Vắng một hôm đã xót lòng trông đợi ! 

Em hỏi anh nhưng anh đừng vội nói 
Hãy lắng nghe nhịp đập của con tim 
Có phải chăng là tiếng nói yêu em 
Cho em biết tình mình dài bao tuổi ? 

Nguyệt Quỳnh

Thứ Hai, 15 tháng 8, 2016

BÀI THƠ ĐẦU CON VIẾT
















Bài thơ đầu con viết
Vào đúng mùa Vu lan
Lòng hiếu hạnh của con
Làm quà cho ba mẹ.

Đọc bài thơ con trẻ
Nước mắt lại lưng tròng
Không phải vì mẹ buồn
Mà vì đang hạnh phúc.

Tấm lòng con chân thực
Đẹp tựa vạn bông hồng
Hoa ngào ngạt hương thơm
Mẹ ba cùng đón nhận.

Con gái mẹ ngoan lắm
Thơm thảo với mẹ ba
Biết hiếu kính ông bà
Là chị hiền mẫu mực

Cây ngọt cho quả ngọt
Thánh nhân đã có lời
Nay con đã nên người
Nhọc nhằn mẹ quẳng gánh.

Hãy là tấm gương sáng
Cho con nhỏ noi theo
Mẹ vui biết bao nhiêu
Nhìn con mình khôn lớn.

Mùa Vu Lan ấm áp
Đọc thơ con gái ngoan
Hạnh phúc dâng ngập tràn
Niềm vui không kể xiết.

Bài thơ đầu con viết
Vào một mùa Vu Lan...
Nguyệt Quỳnh
Vu Lan 2016


Chủ Nhật, 14 tháng 8, 2016

VU LAN BUỒN ( VU LAN 2016)




















Một mùa Vu Lan nữa lại về
Rằm tháng bảy con lên chùa lễ Phật
Trước chánh điện hương trầm nghi ngút
Con cầu xin Ba Mẹ mãi an vui.

Cho con xin môi Mẹ luôn mỉm cười
Không phiền muộn tâm tư luôn hoan lạc
Sống hạnh phúc đến răng long đầu bạc
Bên cháu con mãi trên thuận dưới hoà

Cả đời này con nợ Mẹ, nợ Ba
Chữ hiếu để con vẫn chưa đền trả
Là chị lớn mà con vô dụng quá
Không làm sao nhắc nhở được các em.

Ngày lại ngày tuổi tác chất chồng thêm
Nỗi muộn phiền hằn sâu lên mắt Mẹ
Tiếng thở dài trên môi Ba lặng lẽ
Con lặng nhìn lòng quá đỗi xót xa...

Dòng nước mắt lăn trên má Mẹ già
Con chỉ biết âm thầm rưng rưng lệ
Đã là mẹ nên con hiểu lòng Mẹ
Nên càng buồn, càng chua xót Mẹ ơi !

Các em ơi, chị muốn nhắn một lời
Đã yêu Mẹ, xin đừng làm Mẹ khóc
Rồi một mai Mẹ quy tiên cưỡi hạc
Biết tìm đâu bóng dáng của Mẹ hiền.

Lời chân tình chị gửi đến các em
Ai cũng đang là cha, là mẹ trẻ
Ba mẹ đã tuổi già bóng xế
Hãy hỏi han, thăm viếng thường xuyên.

Xin đừng để Ba Mẹ phải ưu phiền
Suốt tháng ngày cứ mỏi mòn trông ngóng
Rồi một ngày Mẹ Ba khuất bóng
Tự trách mình, ân hận có ích chi !

Trước đài sen con khấn Đức Từ Bi
Mong Ba Mẹ được trọn đời viên mãn
Chúng con nguyện hết lòng phụng dưỡng
Xin đáp đền côn dưỡng dục sinh thành

Vu Lan 2016

https://www.youtube.com/watch?v=HnFJPeAnv1o

Thứ Bảy, 13 tháng 8, 2016

HAI PHƯƠNG







Một mùa nắng chia đôi
Hai phương trời diệu vợi
Em vươn tầm tay với
Nghiêng nắng về phương mô ?

Thứ Hai, 8 tháng 8, 2016

DẤU THỜI GIAN












Thời gian trôi nhanh quá
Giật mình chợt nhận ra
Mắt nai xưa giờ đã
Dấu chân chim nhạt nhòa...

Sợi tóc trắng đầu tiên
Sáng nay vừa phát hiện
Một mình , mình đối điện
Với nỗi buồn không tên !

Dấu thời gian qua thềm
Hằn sâu trên khóe mắt
Môi hồng giờ phai nhạt
Ngày tháng nào phôi pha !

Niềm vui rồi cũng qua
Còn nỗi buồn ở lại
Đời một người con gái
Mơ ước được bao nhiêu ?


Nguyệt Quỳnh

Thứ Năm, 4 tháng 8, 2016

NẮNG QUÊ HƯƠNG




Nắng mùa thu dịu nhẹ
Anh mang tặng cho em
Nắng vàng nơi quê mẹ
Xoa dịu những nỗi niềm...

Anh gửi những niềm riêng
Trong sợi tơ vàng óng
Em đan thành cánh võng
Ru nỗi nhớ mùa thu.

Em nghe tiếng sóng ru
Dạt dào lời biển hát
Tình quê hương bát ngát
Mênh mang như đại dương

Em nghe lời yêu thương
Qua câu hò ví dặm
Những vần thơ sâu lắng
Mang đến từ quê hương.

Trong sợi nắng vương vương
Thoảng mùi hương cúc tím
Nhắc em bao kỷ niệm
Của ngày xưa thân yêu !

Nhớ Sài Gòn thật nhiều
Thương Huế biết bao nhiêu
Khi nào anh trở lại
Cho em nhắn đôi điều ..

Dẫu rằng đã đi xa
Lòng em vẫn thiết tha
Thương quê mình nhiều lắm
Mắt ướt mãi lệ nhòa...


Nguyệt Quỳnh

Thứ Tư, 3 tháng 8, 2016

MÙA THU CHO EM


Anh nhặt lá mùa xưa
Rải lên đường phượng đỏ
Bước chân em qua đó
Mùa thu về đâu đây !

Thu về em chưa hay
Anh quạt mùa thành gió
Em nghe tiếng thu thở
Ngây ngây lạnh cuối chiều...

Anh gom hết thương yêu
Cùng nhịp tim rộn rã
Với mùa thu vàng lá
Viết thành khúc tình ca !

Anh hái Mimosa
Thả vào trong mắt biếc
Để mắt em tha thiết
Cho hồn anh chơi vơi ...

Mùa thu của đất trời
Anh cho em tất cả
Tình thu êm dịu quá
Nghe bồi hồi con tim


Nguyệt Quỳnh

Thứ Ba, 2 tháng 8, 2016

TẢN MẠN
















Dạo này công việc quá nhiều, một ngày làm việc 10 giờ, một tuần 6 ngày đôi khi cả chủ nhật. Công việc nhiều làm mình đuối sức. Sáng thứ bảy , đang làm việc thì mình chóng mặt và mệt lả nên phải xin về, trước khi về manage còn dặn ;" mai vô nha cô", " Ok mai khoẻ cô sẽ vô".
Sáng chủ nhật, mình vẫn còn mệt mỏi và chưa khoẻ hẳn, thôi thì đành trốn việc rồi rủ chồng đi biển đổi gió và thư giản.
Đứng trước trời biển mênh mông bao nhọc nhằn phút chốc tan biến, mình đã tìm lại được sự thanh thản cho tâm hồn. Cám ơn biển, em yêu biển thật nhiều.
Hôm nay cả hãng tiếp tục ký giấy" over time" làm việc từ 4hAM - 2hPM, riêng group của mình thì từ 5h30AM - 4hPM kể cả ngày thứ 7. Mọi người đều bảo nhau" cố lên".
Về nhà nói chuyện với chồng, chồng không vui, nhưng biết làm sao đây. Hãy thông cảm cho em nha anh !


THU VIẾT CHO MÌNH















Chiều rơi em viết khúc thu buồn
Nắng đã ngả màu , gió nhẹ buông
Mây trắng lững lờ về cuối nẻo
Nhạn lạc hoàng hôn ướt đẫm sương ...

Đơn bóng đường dài nghe hắt hiu
Miên man nỗi nhớ xót xa nhiều
Bàn tay năm ngón em gầy guộc
Đếm dấu thời gian thay dấu yêu !

Thạch thảo khóc người hay khóc em ?
Phương xa ai nhớ bóng trăng mềm
Đêm đêm quạnh quẽ mình em nhớ
Trở giấc mộng hờ lệ ướt thêm !

Chiều thu nhuộm tím khói vương cay
Bóng nhỏ nghiêng nghiêng dáng hao gầy
Bước em thơ thẩn chiều thu vắng
Mắt ướt vương buồn ai có hay ?


Nguyệt Quỳnh

Thứ Hai, 1 tháng 8, 2016

THU VIẾT CHO NGƯỜI









Cuối trời mây trắng lững lờ trôi
Vi vu gió hát giữa lưng đồi
Có người lữ khách dừng chân bước
Dõi mắt trông về chốn xa xôi ...

Mimosa thắm đượm ráng chiều
Hoàng hôn nhuộm tím cánh hoa yêu
Thơ tình ai viết từ dạo ấy
Gói trọn hương yêu nhớ thật nhiều !

Từ ấy bao mùa thu đã qua
Hoàng hoa vàng mãi chẳng phôi pha
Như tình ai giữ trong lòng nhớ
Mặc tháng năm qua chẳng nhạt nhòa...

Chiều thu dừng bước chốn hoang sơ
Có nhớ người em nhỏ dại khờ
Đừng trách bởi em còn nông nỗi
Để lỡ duyên tình , vỡ ước mơ !


Nguyệt Quỳnh

SÁNG MÙA THU









Hôm nay trong nắng sớm
Có đôi chim tự tình
Véo von chào bình minh
Rỉa lông nhau âu yếm .

Mùa thu đã về đến
Trong nắng ấm lung linh
Gió hát khúc bình yên
Đón mùa thu kiều diễm

Con đường xưa kỷ niệm
Ngày nào đã từng qua
Nhặt cườm thảo vàng hoa
Anh cài lên mái lóc

Thu nay em lẻ bước
Xứ lạ phương trời xa
Nỗi nhớ lại vỡ òa
Buồn dâng lên khóe mắt

Nhớ một thời cắp sách
Thu về nghe mênh mang
Đôi tà áo dịu dàng
Trắng con đường đến lớp

Bước mùa thu chầm chậm
Len nhè nhẹ vào hồn
Đóa cúc tím góc vườn
Giọt sương buồn đọng lại.

Đôi chim vẫn mê mãi
Ríu rít chuyền cành cao
Mùa thu đến ngọt ngào
Cho hồn em ấm áp !


Nguyệt Quỳnh